Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em hãy tả cảnh đẹp của quê hương em vào lúc hoàng hôn

em hãy tả cảnh đẹp của quê hương em vào lúc hoàng hôn. ko chép mạng
4 trả lời
Hỏi chi tiết
101
1
1
Tr Hải
01/05/2022 18:42:50
+5đ tặng
Quê tôi là một vùng biển nghèo. Chỉ có gió Lào và cát trắng. Chỉ có mênh mông là biển xanh. Có lẽ vì thế mà những buổi chiều hoàng hôn ở đây cũng thật đặc biệt. Ngày ở vùng biển dường như cũng dài hơn ở những nơi khác. Tôi tin rằng quê tôi là nơi tiếp giáp giữa đất và trời nên mặt trời cứ dùng dằng, lưu luyến không muốn xa mặt đất. Hoàng hôn buông xuống bao giờ cũng muộn. Mặt trời về chiều cũng không giống như ở những vùng quê khác. Nó lừ lừ xuất hiện, đỏ như một khối cầu lửa khổng lồ treo lơ lửng trên mặt biển. Mặt trời toả ra những tia nắng màu đỏ thẫm lan tràn lên mặt nước. Mặt biển lúc này không có cái vẻ xanh dịu hiền, bình lặng mà độc một màu đỏ thẫm hung dữ. Gió như cũng mạnh hơn. Những hàng phi lao chắn cát xoã xượi trong gió. Gió làm tung cát mù mịt. Gió làm những đợt thuỷ triều xô mạnh vào bờ biển. Những cánh chim hải âu chao đảo trong những làn gió cuồng nhiệt của biển khơi. Hoàng hôn cứ dần dần chiếm lĩnh biển khơi. Nhưng cái vẻ hung dữ đó không kéo dài bao lâu. Rồi không hiểu sao tất cả nhanh chóng trở về trong yên lặng, mặt biển dần trở về bình yên. Những con sóng xô bờ mỗi lúc cũng một hiền lành hơn. Sóng cứ nhẹ nhàng, dịu dàng vỗ vào bờ cát như muốn xoa dịu những gì là bỏng rát. Những chú cá biển bắt đầu ngoi lên mặt nước để tận hưởng những khoảnh khắc cuối ngày. Một vài chú cá nhỏ nghịch ngợm nhảy vọt lên mặt nước như muốn hướng tới mặt trời. Ông mặt trời lại trở về nơi đã ra đi. Lúc này, một nửa người đã chìm xuống đại dương bao la, một nửa vẫn đỏ rực trên mặt nước như muốn ở lại với không trung. Cảnh tượng thật hùng vĩ; Mọi người trong làng bắt đầu rủ nhau ra bờ biển. Có người ra biển để tận hưởng những làn gió biển cuối ngày. Những đứa trẻ chạy dọc bờ biển nhặt những chú cá nhỏ bị sóng đánh dạt vào bờ. Xa xa, những chiếc thuyền đang trở về bờ sau một ngày đi biển đầy vất vả. Phía cuối trời, mặt trăng hình lưỡi liềm đang dần xuất hiện, nhẹ nhàng, bình lặng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Kim Mai
01/05/2022 18:43:09
+4đ tặng

Chủ nhật được nghỉ học, tôi cùng mấy bạn hàng xóm ra đầu làng chơi. Ông mặt trời bắt đầu khuất dần sau rặng tre, tôi chợt nhận ra hoàng hôn đã đến.

Ông mặt trời sau một ngày làm việc vất vả đã chuẩn bị được nghỉ ngơi. Ánh nắng đã không còn gay gắt. Không khí đã dịu, ánh rẻ quạt chiếu lên bầu trời như muốn xiên thủng màng mây trắng ngà. Dưới ánh hoàng hôn, nhiều cánh chim bắt đầu bay về tổ, một đàn cò trắng còn muốn khoe sắc lông trắng của mình dưới ánh vàng của hoàng hôn. Màu hồng hồng của nắng chiều như tô điểm thêm vẻ đẹp của chúng. Trên cao là những con én bay liệng như muốn nhìn bầu trời lần cuối trước khi trú cánh vào một nơi nào đó. Nhìn những cánh chim, tôi ước mình có thêm đôi cánh để được bay lượn như chúng. Gió chiều thoang thoảng, phả vào mặt em làm em cảm thấy hân hoan, sảng khoái.

Đó là không khí của cảnh hoàng hôn trên vùng quê em, khung cảnh bên dưới mặt đất càng làm em thích thú hơn. Trên cánh đồng, các bác nông dân đã thu xếp nông cụ để trở về nhà sau một ngày lao động hiệu quả. Từng tốp người xuất hiện trên đường làng đang cười nói vui vẻ, tựa như họ đang rất hài lòng về thành quả lao động của mình. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng máy cày, máy xới nổ ì ạch trên đường, tiếng trâu bò rống rộn ràng vang cả xóm. Tất cả như một dàn hòa ca đang hòa tấu trên một vùng quê. Ngắm những gì đang diễn ra tại quê mình mà lòng em cảm thấy tự hào, vui sướng biết bao. Những lúc nhìn thấy quê mình đẹp như vậy tôi mới hiểu được những người xa quê người ta mới nhớ quê biết nhường nào.

Trên con đường làng với những hàng cây râm mát, những chú chim đang tụ về để tìm tổ, chúng đang hót líu lo. Dưới đường các bác nông dân đang đi làm đồng về. Em cùng hòa mình vào dòng người đang chầm chậm trở về nhà, trên mặt mỗi người tuy mệt mỏi nhưng vẫn thể hiện một niềm vui sướng hân hoan. Càng về chiều, ánh nắng càng đẹp hơn và phản chiếu xa hơn. Ông mặt trời như muốn mở to đôi mắt soi xuống quê em để cùng chung không khí vui tươi, thanh bình của mọi người, và cũng để dần đưa mọi người về với gia đình, về với tổ ấm của họ.

Mặt trời mỗi lúc một khuất dần, ánh nắng đã mờ dần. Hương cau thoang thoảng càng quyến rũ lòng người. Những chú chim đã tìm được về tổ sau một ngày làm việc vất vả. Ông mặt trời không còn đủ kiên nhẫn nại mà chứng kiến mọi cảnh tượng đang diễn ra trên mặt đất. Ông đã khuất hẳn, những tia nắng cuối cùng còn hắt lại trên những đám mây nhiều hình. Bóng tối lan dần trên bầu trời. Cảnh vật mờ dần, đôi chỗ sương trắng đã chập chờn. Người đi đường thưa thớt, thỉnh thoảng có vài người đưa trâu về muộn còn quát tháo chúng đi nhanh hơn.

Tôi đã trở về đến nhà, nhìn lại cảnh xóm làng tôi đã nhận thấy cây cối, nhà cửa đã nhòa đi trong ánh sáng mờ mờ. Khói bếp của mọi nhà lan tỏa trong bóng chiều sương mờ bao phủ. Trời tối hẳn, những ánh sao bắt đầu lấp lánh khoe sắc trên bầu trời. Trên đồng, những chú côn trùng cũng mở dàn đồng ca muôn thuở. Trong xóm, ánh đèn đã sáng lên trong các nhà và có gia đình đã quây quần bên mâm cơm chiều.

Ngồi bên mâm cơm với gia đình, tôi vô cùng vui sướng. Tôi thấy hoàng hôn trên quê mình sao mà đẹp, sao mà thân thương đến thế. Khó trách vì sao mà nhiều văn nghệ sĩ hay nhắc đến cảnh hoàng hôn trong các sáng tác của mình. Tôi tự hứa với lòng, mình nhất định phải thành đạt để trở về xây dựng quê mình thêm giàu thêm đẹp.

The Nguyen
bạn chép bài trên mạng đúng k⁰ sao mà bạn làm nhanh thế
1
1
Lê Vũ
01/05/2022 18:43:09
+3đ tặng

“Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều”

Lời thơ trong “Bài học đầu cho con” của nhà thơ Đỗ Trung Quân đã gửi gắm tình cảm dành cho quê hương. Đối với riêng em, quê hương là một vùng quê thật thanh bình, đẹp đẽ. Nhưng em thích nhất là khung cảnh quê hương lúc hoàng hôn.

Sau một ngày dài, ánh nắng đã dịu hẳn, rồi dần dần biến mất. Thời tiết trở nên dễ chịu hơn, không còn oi bức như buổi trưa. Thỉnh thoảng, từng đợt gió thổi từ cánh đồng khiến con người dễ chịu hơn. Tiếng ve kêu đã bắt đầu râm ran trong những tán phượng vĩ. Từng chùm phượng nở đỏ cả một khoảng trời.

Trên cao, cả một khoảng trời nhuộm đỏ. Ông mặt trời giống như một quả cầu khổng lồ, lặn dần về phía chân trời. Có lẽ, sau một ngày lao động vất vả, ông đã thấm mệt. Những đám mây với nhiều hình thù kỳ dị đang di chuyển một cách lười biếng.

Cánh đồng lúa chín vàng ươm đã thu hoạch được một nửa. Hương lúa thơm vị ngọt ngào của đất trời. Trời sắp tối mà các bác nông dân vẫn đang miệt mài làm việc. Họ cố gắng làm nốt xong phần công việc trong ngày. Trên con đê đầu làng, đàn trâu vẫn đang say sưa gặm cỏ. Một nhóm trẻ con đang chơi thả diều. Từng con diều bay lượn trên bầu trời lộng gió.

Xa xa, con sông như một người mẹ hiền từ đang ôm lấy xóm làng. Nhờ có phù sa của con sông bồi đắp, những cánh đồng xung quanh trở nên tươi tốt. Lũy tre xanh rì rào trong gió. Khi mặt trời khuất hẳn, cũng là lúc màn đêm đã bao trùm lấy xóm làng thân thương.

Vẻ đẹp của hoàng hôn trên quê hương thật khiến con người cảm thấy say mê. Từ đó, em càng thêm yêu mến và trân trọng quê hương của mình.

The Nguyen
bài này ở trên mạng
1
0
❤GBOAD❤
01/05/2022 20:57:36
+2đ tặng

Hoàng hôn buông xuống làng quê âm thầm, lặng lẽ từ những vệt nắng cuối cùng đang tắt dần sau rặng tre ngà cuối làng. Những tia nắng rực rỡ đang đùa nghịch trên đường như những đứa trẻ, bỗng bị mẹ gọi về. Vì vậy, dù không muốn nhưng chúng cũng dần dắt tay nhau đi về. Mặt trời đỏ ửng cũng dần hạ xuống, trở về nhà sau cả ngày vất vả. Trên bầu trời giờ chỉ còn “bảng lảng bóng hoàng hôn”- một chút sắc cam cho còn sót lại. Thay vào đó, màu đen từ đâu đến dần chiếm lấy cả bầu trời. Những đám mây cuối ngày cũng vội vã bay về nhà nơi cuối trời để nghỉ ngơi. Những đàn chim thấy thế cũng gọi nhau về tổ. Hoàng hôn tức là nghỉ ngơi, là thư giãn sau một ngày mệt mỏi thì phải?

Ở kia, nơi những bông lúa còn xanh mơn mởn, vang lên những tiếng cười nói vui vẻ của người nông dân. Bên bờ ruộng, văng vẳng có tiếng người vợ gọi chồng nghỉ sớm. Họ nghỉ tay, xếp lưỡi cày và dắt trâu ra sông để tắm rửa. Những chú trâu lại được thỏa mình tắm trong nước. Còn những tiếng cười đùa chuyển từ nơi đồng ruộng đến bên bờ sông. Tiếng trai gái trêu nhau, tiếng mấy bác nông dân cười khoái chí rộn vang cả một vùng. Khi tiếng nói cười đã xa khuất vào làng, thì ngoài kia, họ hàng nhà cò vẫn cần mẫn, chăm chỉ kiếm ánh. Cánh cò trắng mềm mại trước mênh mông biển lúa khiến tôi nhớ đến mà cất tiếng:

  • “Việt Nam đất nước ta ơi
  • Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn” 
  • (Nguyễn Đình Thi)

Thật không ở đâu có những cảnh đẹp hơn thế! Bức tranh còn có cả âm thanh của tiếng ếch nhái ngân vang bên bờ để gọi đêm xuống, tiếng sáo diều của những đứa trẻ vi vu trong không gian. Cứ tối đến, lũ chúng tôi lại thi nhau chơi sáo diều, xem diều ai bay cao, diều ai kêu to hơn. Dần dần, mặt trăng màu trắng nhạt hiện ra bên những cánh diều.

Hoàng hôn buông xuống, chính là lúc mọi người về nhà, tụ họp đầy đủ với nhau. Tiếng những bác nông dân chào nhau, những bà, những mẹ đi chợ về còn đang rôm rả chưa hết chuyện. Lũ trẻ trong xóm thì nghĩ xem tối nay sẽ chơi trò chơi gì mới. Rồi không ai bảo ai, từ những ngôi nhà mái ngói, những làn khói gặp nhau, nghi ngút rồi tan vào cùng với mây. Tiếng lách cách của bát đũa, xoong nồi của những người nội trợ chuẩn bị cơm tối cho gia đình. Ở ngoài vườn, bầy gà con được mẹ mớm cho no, giờ lại xếp hàng, “chiếp chiếp” theo gà mẹ về tổ. Rồi chúng vui vẻ chào bác chó vẫn đang cần mẫn làm việc, canh gác cho ngôi nhà. Những ngôi nhà đã bật đèn sáng trưng, bố ngồi xem tin tức và hỏi thăm chúng tôi việc học hôm nay thế nào. Chúng tôi lại hào hứng kể cho bố nghe những điều thú vị học được. Khi tiếng mẹ gọi ăn cơm, chúng tôi lại quây quần bên mâm cơm, kể tiếp những chuyện còn dang dở. Tiếng cười vang khắp cả không gian.

Và thế là trời đã tối rồi. Một buổi hoàng hôn đẹp mà tôi chưa từng được cảm nhận và thưởng thức.



 

Bình minh là khởi đầu cho ngày mới thì hoàng hôn chính là thời điểm kết thúc một ngày. Không đẹp không rạng ngời như bình minh nhưng hoàng hôn lại khiến nhiều người thổn thức, ngẩn ngơ bởi cái đẹp, sự bình yên của thời điểm cuối ngày.

Bầu trời đang dịu lại, ánh nắng không còn chói chang, nhìn xa xa từng tia nắng cuối chìm dần dưới ngọn núi, ngọn cây thật thú vị. Ngọn núi phía chân trời như đang nuốt mặt trời chỉ còn lé loi vài thứ ánh sáng yếu ớt. Bầu trời cũng trở nên khác lạ hơn ban ngày khi mây nhiều hơn, từng đám mây trôi lững lờ. Những đàn chim ríu rít gọi nhau về tổ sau một ngày kiếm ăn vất vả.

Cảnh vật thiên nhiên của một ngày đang dần kết thúc, người nông dân trở về nhà sau một ngày làm việc ngoài cánh đồng, từng đàn trâu bò theo chân người du mục trở về chuồng, bước đi chậm chạp, bụng con nào con nấy no căng. Xa xa vang vọng tiếng chim kéo nhau về tổ trước khi trời sập tối. Xung quanh nhà những chú gà lon ton đi tìm chỗ ngủ, tiếng gà mái cục tác, tiếng gà con ríu rít…tất cả lim dim chim vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Buổi tối đến cả nhà em lại quây quần bên nhau, bố vừa đi làm về, mẹ cũng đã chuẩn bị xong bữa tối. Bên ngoài sương đêm cũng đã bắt đầu xuất hiện và bao phủ trên nhiều cành cây ngọn cỏ, tiếng côn trùng bắt đầu xuất hiện văng vẳng, thế giới côn trùng đang vươn mình thức dậy sau cả ngày ẩn nấp. Em chợt nghĩ cả thế giới này chắc chẳng bao giờ nghỉ ngơi.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k