Đoạn trích “Người đàn ông cô độc giữa rừng” đem đến cho người đọc nhiều cảm nhận thú vị về con người và thiên nhiên Nam Bộ.
Nội dung của đoạn trích kể về việc tía nuôi của An đưa cậu đến thăm Võ Tòng, một người đàn ông sống giữa rừng sâu. Điểm đầu tiên mà người đọc cảm thấy ấn tượng chính là không gian núi rừng Nam Bộ. Tác giả đã miêu tả căn nhà của Võ Tòng qua những chi tiết như “ánh lửa bếp chiếu qua khung cửa sổ, soi rõ hình những khúc gỗ xếp thành bậc thang dài xuống bến”; “trên vách lều đóng đầy mồ hóng đen sì, một chùm xương sọ khỉ ước chừng vài mươi cái treo lủng láng cạnh những đầu con nhọ nồi khô, những chân tay khỉ, tay chân dọc xâu từng đôi một, gác trên đoạn sào nhỏ”. Đặc biệt là âm thanh của con vượn bạc má “Ché... ét ché... ét…”. Từ đó, không gian núi rừng hiện lên với vẻ hoang sơ, heo hút.
Với điểm nhìn của nhân vật An, Võ Tòng là nhân vật trung tâm của đoạn trích hiện lên đầy chân thực. Ẩn sâu trong vẻ bên ngoài dị thường là một tính cách hiền lành, tốt bụng. Không chỉ vậy, Võ Tòng còn là một người có tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc. Chú căm thù giặc Pháp và thứ vũ khí hiện đại của chúng. Chú đã tạo ra những mũi tên tẩm độc để giết giặc. Có thể thấy, nhân vật này chính được khắc họa nhằm đại diện cho tính cách của con người Nam Bộ - chất phác, thật thà mà dũng cảm, gan dạ.
Tóm lại, đoạn trích “Người đàn ông cô độc giữa rừng” có giá trị về nội dung và nghệ thuật, tiêu biểu cho tác phẩm Đất rừng phương Nam.