"Tình thế" đặc biệt ấy được thể hiện như thế nào trong hai văn bản Chuyện chức phán sự đền Tản Viên của Nguyễn Dữ và Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân "Tình thế" đặc biệt ấy được thể hiện như thế nào trong hai văn bản Chuyện chức phán sự đền Tản Viên của Nguyễn Dữ và Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân.
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Trong hai văn bản "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên" của Nguyễn Dữ và "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân, "tình thế" đặc biệt được thể hiện qua các yếu tố sau: 1. Tình thế xã hội: Cả hai văn bản đều phản ánh tình thế xã hội đặc biệt khó khăn và căng thẳng. Trong "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên", tình thế xã hội được thể hiện qua việc nhân vật chính - Tản Viên, là một quan chức trung cấp, phải đối mặt với sự tham nhũng, bất công và sự hiếu thắng của các quan lại. Trong "Chữ người tử tù", tình thế xã hội được thể hiện qua việc nhân vật chính - người tử tù, bị xã hội đánh đồng và đối xử bất công vì tội danh mà anh ta không phạm. 2. Tình thế cá nhân: Cả hai văn bản đều tập trung vào tình thế cá nhân của nhân vật chính. Trong "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên", Tản Viên phải đối mặt với sự đe dọa và áp bức từ các quan lại, đồng thời phải đấu tranh để bảo vệ công lý và danh dự của mình. Trong "Chữ người tử tù", người tử tù phải đối mặt với sự bất công và sự kỳ thị từ xã hội, đồng thời phải tìm cách giữ lấy lòng tự trọng và tìm hiểu ý nghĩa cuộc sống. 3. Tình thế tâm lý: Cả hai văn bản đều thể hiện tình thế tâm lý phức tạp của nhân vật chính. Trong "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên", Tản Viên phải đối mặt với sự bất lực, tuyệt vọng và sự mất niềm tin vào công lý trong hệ thống quan lại. Trong "Chữ người tử tù", người tử tù phải trải qua sự đau khổ, tuyệt vọng và sự tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống trong tình thế tử tù. Tóm lại, cả hai văn bản "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên" của Nguyễn Dữ và "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân đều thể hiện "tình thế" đặc biệt qua tình thế xã hội, tình thế cá nhân và tình thế tâm lý của nhân vật chính.