Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết văn bản phân tích đánh giá chủ đề và những nét đặc sắc của nghệ thuật bài thơ Hoa cỏ may

Viết văn bản phân tích đánh giá chủ đề và những nét đặc sắc của nghệ thuật bài thơ Hoa cỏ may
2 trả lời
Hỏi chi tiết
4.479
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Bài thơ "Hoa cỏ may" của nhà thơ Hàn Mặc Tử là một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, mang đậm tinh thần tình yêu thiên nhiên và sự tưởng tượng phong phú. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không ràng buộc về hình thức, tạo điểm nhấn cho nội dung và ý nghĩa của tác phẩm.

Chủ đề chính của bài thơ là tình yêu và sự kỳ diệu của thiên nhiên. Tác giả sử dụng hình ảnh hoa cỏ may để tả sự tinh khiết, mỏng manh và đẹp đẽ của tình yêu. Hoa cỏ may được coi là biểu tượng cho tình yêu trong thơ ca, mang đến cho người đọc cảm giác nhẹ nhàng và tươi mới. Tác giả cũng sử dụng hình ảnh thiên nhiên như mây, gió, nắng để tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn.

Một trong những nét đặc sắc của nghệ thuật bài thơ "Hoa cỏ may" là sự tưởng tượng phong phú và sử dụng ngôn ngữ tinh tế. Tác giả sử dụng các từ ngữ mô tả tinh tế, như "mây trắng", "nắng vàng", "gió nhẹ", để tạo nên hình ảnh sống động và mềm mại. Những hình ảnh này không chỉ tạo nên một không gian thơ mộng mà còn thể hiện sự tinh tế và nhạy bén của tác giả trong việc miêu tả cảm xúc và tình cảm.

Ngoài ra, bài thơ còn sử dụng các phép tu từ và âm điệu để tạo nên sự hài hòa và nhịp nhàng. Từng câu thơ được xây dựng một cách tỉ mỉ, tạo nên một sự liên kết mạch lạc và tạo nên một nhịp điệu đặc trưng. Điều này giúp tăng cường sự tương tác giữa người đọc và tác phẩm, tạo nên một trạng thái tâm trạng và cảm xúc.

Tóm lại, bài thơ "Hoa cỏ may" của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn. Tác giả sử dụng hình ảnh hoa cỏ may và thiên nhiên để tả sự tinh khiết và đẹp đẽ của tình yêu. Ngoài ra, sự tưởng tượng phong phú và sử dụng ngôn ngữ tinh tế cùng với sự hài hòa và nhịp điệu của bài thơ cũng là những nét đặc sắc của tác phẩm này.
1
1
Anh Liêm
13/02 18:35:53
+5đ tặng

Nguyễn Thu Phương đã từng nhận định về nhà thơ Xuân Quỳnh rằng: “Xuân Quỳnh – một cô gái mồ côi nghèo khổ: lớn lên giữa một thời kì đất nước phải đương đầu với vô vàn khó khăn về kinh tế, về chiến tranh… Nhưng Xuân Quỳnh chẳng khác nào một cây xương rồng kiên cường và kì diệu trên sa mạc, đã vắt kiệt sức mình để nở những bông hoa quý cho cuộc đời”. Có thể thấy, những tác phẩm của nữ hoàng thơ tình Xuân Quỳnh luôn mang đến cho bạn đọc những trải nghiệm đắm chìm trong tình yêu vừa nồng nhiệt, cháy bỏng, vừa tha thiết, dịu dàng. Bài thơ “Hoa cỏ may” đã khắc họa nên bức tranh chuyển mùa có nắng, có gió, tất cả vẻ đẹp của đất trời được hòa vào từng trang văn.

"Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,

Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.

Tên mình ai gọi sau vòm lá,

Lối cũ em về nay đã thu.

 

Mây trắng bay đi cùng với gió,

Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.

Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,

Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

 

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may

Áo em sơ ý cỏ găm đầy

Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,

Ai biết lòng anh có đổi thay?"

Xuân Quỳnh là nhà thơ trẻ, con đẻ của Cách mạng thời kháng chiến chống Mỹ. Bà được mệnh danh là “Nữ hoàng thơ tình”, những bài thơ của bà đều mang những dấu ấn rất riêng, rất đặc sắc, gợi lên trong lòng người đọc những cung bậc cảm xúc rung động, đằm thắm, yêu thường. Bà dù viết về thể loại tình yêu đôi lứa hay tình yêu cách mạng thì những dòng thơ của bà vẫn mang tính nữ rất cao, một tâm hồn hồn nhiên, tươi mát, chân thành, nồng nàn và dạt dào sức sống mãnh liệt.

Bài thơ “Hoa cỏ may” là một trong những tác phẩm ấn tượng của Xuân Quỳnh có tính triết lí rất sâu sắc. Đọc “Hoa cỏ may”, người đọc sẽ thoáng buồn bởi những chuyển thay, quy luật nghiệt ngã của tình yêu, đồng thời, còn cảm nhận được sự hồn nhiên, trong trẻo trong tâm hồn của nữ sĩ tình yêu thời đại mới cũng như tâm hồn của phụ nữ khác trong cuộc đời.

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,

Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.

Tên mình ai gọi sau vòm lá,

Lối cũ em về nay đã thu.

Mở đầu bài thơ là sự bồi hồi, xao xuyến, thảng thốt của thi sĩ trước sự giao mùa của trời đất, từng hình ảnh cứ chập chờn như mơ, như thực. Những hình ảnh, khung cảnh mở đầu được khắc họa tương đối tĩnh lặng: cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ. Có cây có gió nhưng lai không thể nghe thấy tiếng lá cây xào xạt, cây chỉ ngẩn ngơ, lá chỉ tĩnh lặng rơi xuống. Có sông đầy những lại tĩnh lặng, không có tiếng nước xô bờ. Không gian khiến con người ta phải “xao xuyến”, bồi hồi trước khung cảnh thiên nhiên chuyển mùa. Không chỉ con người, mà qua thủ pháp nghệ thuật nhân hóa một cách tài tình, nữ sĩ đã khiến những sự vật, khung cảnh trở nên có hồn, có sự sống. Đất trời trở nên “ngẩn ngơ”, “xao xuyến”, âm thầm lắng nghe, cảm nhận sự chuyển mình của vạn vật trong khoảnh khoắc giao mùa. Hai câu thơ cuối, nhân vật “em” xuất hiện một cách “tình cờ” qua tiếng gọi của vòm lá, thấp thoáng, hiện lên bao kỉ niệm cùng mùa thu, cùng người từng thương khi đi qua lối cũ thân quen.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
+4đ tặng

Một hồn thơ dung dị và tự nhiên, nồng nhiệt và đắm thắm, là nơi tựu trung của tất cả những mảng màu cảm xúc trong cuộc sống: có vui, có buồn, có hạnh phúc, có âu lo, có niềm tin và cả hoài nghi vụn vỡ. Thơ Xuân Quỳnh là tiếng nói âm vang từ đời sống rất thực, tiếng hát của một trái tim chân thành, nồng ấm với những khát khao yêu thương không bao giờ ngơi nghỉ…

Bởi thế mà Xuân Quỳnh được xem là một trong những thi sĩ viết thơ tình hay nhất trong nền văn học Việt Nam hiện đại từ sau năm 1945. Những thi phẩm đi từ chân trời của một người đến chân trời của nhiều người, ‘’Thuyền và biển’’, ‘’ Thơ tình cuối mùa thu’’. Và, ‘’ Hoa cỏ may’’ là một minh chứng rõ nét cho điều đó.

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.
Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió,
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,
Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay?

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ

Câu thơ 7 chữ với nhịp thơ 2/2/3 vẽ nên một không gian mênh mang, im lìm. Câu thơ giàu hình ảnh nhưng lại thiếu âm thanh. Sông đầy nhưng không có tiếng sóng gợn, có cây nhưng chẳng nghe thấy tiếng là xì xào. Chỉ với một chữ ‘’đầy’’ cũng đủ để Xuân Quỳnh gợi mở biết bao liên tưởng trong lòng độc giả, đầy nắng hay đong đầy những nước, hay là cả hai!

Không gian xao xuyến chuyển sang mùa

Điểm nhìn từ bến sông được mở rộng hơn, xa hơn. Bức tranh thiên nhiên dưới ngòi bút của Xuân Quỳnh sống động hơn khi nhà thơ khoác lên vạn vật sự sống, nghệ thuật nhân hóa đã được dùng khéo léo với hai từ ‘’ngẩn ngơ’’ và ‘’xao xuyến’’. Đất trời bao la đang lắng nghe tiếng vạn vật chuyển mình trong thời khắc giao mùa. Dường như trong khoảnh khắc chuyển mùa ấy thời gian trôi qua khẽ khàng hơn, gọi cả những kỉ niệm ùa về.

Tên mình ai gọi sau vòm lá,
Lối cũ em về nay đã thu.

Nhân vật ‘’em’’ xuất hiện một cách đầy ‘’tình cờ’’, thấp thoáng tiếng gọi cất lên sau vòm lá, là tiếng gọi của thời gian đã qua. ‘’Lối cũ’’ em về rải đầy biết bao mảnh kỉ niệm của những mùa thu qua.

Với lối tả chân, màu sắc thường kết hợp từ màu thực là một trong những đặc trưng rất riêng của thơ Xuân Quỳnh. Nhìn thế giới bằng bằng nhãn quan bay bổng, lý tưởng, thể hiện phong cách phóng khoáng, yêu đời, nữ thi sĩ Xuân Quỳnh thường chọn những gam màu sáng để tô màu cho bức vẽ riêng của mình. Này là màu trắng của mây, màu xanh biếc của trời…. sắc màu tươi sáng, rõ ràng của đời thực. Từ nét bút vẽ thiên nhiên ‘’ mây trắng bay đi cùng với gió’’ nhà thơ ‘’vẽ’’ cả tâm hồn mình bằng những vần thơ rất đỗi chân thực ‘’ lòng như trời biếc lúc nguyên sơ’’.

Phép so sánh được khéo léo dùng để lấy một hình ảnh trừu tượng là ‘’ lòng người’’ so sánh với hình ảnh cụ thể ‘’trời biếc’’. Màu xanh gợi ngay cho ta đến niềm tin và hy vọng. Bởi lẽ mỗi một màu sắc có một thứ ngôn ngữ riêng, hiểu được ngôn ngữ của sắc màu đó bằng chính những rung động của trái tim, của cảm tính. Màu xanh trong câu thơ này gợi cho người đọc hình dung về tấm lòng thuần khiết của tình yêu thuở ban đầu. Sắc xanh ấy cũng đã được phủ đầy trên những dòng thơ của Xuân Quỳnh:

‘’ Và niềm tin cũng là ở đó
Tôi chẳng tìm mà đã có từ lâu
Như trời xanh sẵn có ở trên đầu…’’
( Trích Chúng tôi)

Hay:

‘’Cờ xôn xao trong nắng gió mùa thu
Trời mới xanh trước mỗi hiên nhà…’’
(Trích Những lớp người cùng bài hát ra đi)

Tâm trạng của nhân vật trữ tình được bộc bạch, giãi bày tự nhiên cùng đất trời cây cỏ

Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,
Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Những nỗi niềm xưa, trăn trở, khổ đau,mất mát tất cả được nữ thi sĩ gói lại trong hai chữ ‘’ đắng cay’’ với một chút tình chua xót. ‘’Đắng cay’’ ấy là một phần của cuộc đời đã đi qua, đã in hằn thành kí ức. Và kí ức ấy dù tốt đẹp hay phủ kín nỗi buồn cũng là những mảnh ghép trong bức tranh muôn màu của cuộc sống.

Bởi thế mà không thể vứt bỏ hay xóa đi mà chỉ là ‘’gửi lại’’. Gửi lại đắng cay để ta thôi ngoái nhìn về quá khứ, không ôm ấp những mộng đẹp đã vỡ tan mà chọn cho mình một tâm thế sống bình yên, than thản, tự do gửi vào ‘’ thơ viết trôi dòng theo gió xa’’

Hát với thiên nhiên khúc giao mùa vừa sang và đây là lúc nhân vật trữ tình hát với lòng mình

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay?

Hoa cỏ may- cũng chính là nhan đề của bài thơ được nhắc đến trong khổ thơ cuối bài, bởi đây chính là nốt trầm của cảm xúc, khoảng lặng của tâm hồn mà nhà thơ muốn chia sẻ. Hoa cỏ may, một loài hoa của đồng nội, không kiêu kì, không hương sắc, mộc mạc và bền bỉ, kiên cường đến lạ kì. Chỉ cần có gió thổi là cỏ may sẽ đặt chân đến bất cứ đâu.

Hoa cỏ may ở đây biểu trưng cho tình yêu dung dị, cho hạnh phúc đời thường và cho cả khát khao được yêu đương nồng cháy, thủy chung. Trước khoảng không phủ đầy cỏ may đó, nhân vật trữ tình cất lên một câu hỏi khẽ khàng, không lời đáp: ‘’Ai biết lòng ai có đôi thay”

Thơ Xuân Quỳnh ghi lại xúc cảm rất thật của chính nhà thơ, là nốt vang của từng cung bậc cảm xúc trong tình yêu. Với khát khao hạnh phúc lớn lao, chính trong tâm hồn của người phụ nữ vẫn luôn tồn tại những lo sợ, những dự cảm,hoang mang. Trong sáng tác khác của mình, Xuân Quỳnh đã viết

‘’ Em đâu dám nghĩ là điều vĩnh viễn
Hôm nay yêu mai có thể xa rồi’’
( Trích Nói cùng anh)

Với thi phẩm ‘’ Hoa cỏ may’’, nhà thơ đã thể hiện sự tinh tế của mình khi đặt sự lớn lao của đất trời bên cạnh cái dễ vỡ của tình đời. Câu thơ cuối chưa đựng quy luật nghiệt ngã của tình yêu, bởi tình yêu là nhịp đập của trái tim nên lắm khi nó quay vần theo vòng xoáy của cảm xúc.

Một trong những bài thơ tiêu biểu nhất trong hành trình sáng tạo của Xuân Quỳnh, ‘’ Hoa cỏ may’’- 1 thi phẩm xinh xắn, gọn ghẽ với thể thơ thất ngôn. Với kết cấu mạch lạc, từ hướng ngoại để tìm sự đồng điệu nơi đất trời lúc sang thu để rồi quay trở về cái tôi để giãi bày tâm trạng. Không cầu kì, gia công trong ngôn ngữ và hình ảnh, chân chất, mộc mạc và ‘’cháy’’ hết mình với những cảm xúc rất thật, điều đó là làm nên sức sống bền bỉ của thơ Xuân Quỳnh trong lòng độc giả.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 10 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k