Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn phân tích thầy giáo bản trong truyện

Thầy giáo dạy vẽ của tôi   (Xuân Quỳnh)

Tôi muốn kể với các em về thầy giáo dạy vẽ của tôi. Thầy dạy chúng tôi cách đây mười bảy năm, khi đó chúng tôi mới học lớp Năm mà thầy thì mái tóc đã bạc phơ…

 Hồi ấy, thầy bao nhiêu tuổi, tôi không rõ. Chỉ biết thầy dạy học đã lâu, nhiều cô giáo, thầy giáo trong trường từng là học trò của thầy.

Thầy ăn mặc theo kiểu xưa: bộ com-lê đen đã cũ lắm. Thầy thường đội mũ nồi, bộ râu mép rậm lấm tấm bạc, đôi giầy cũ và chiếc cặp da nâu cũng đã sờn rách.

Thầy luôn đăm chiêu, nhưng hiền hậu, chẳng bao giờ thầy cáu giận, gắt gỏng chúng tôi. Cũng chẳng bao giờ thầy bỏ một tiết lên lớp nào, kể cả những hôm thầy yếu mệt, sốt cao giọng run run… Thầy dạy rất ân cần, tỉ mỉ chỉ bảo cho chúng tôi từng li từng tí: Cách tô màu, đánh bóng, cả cách gọt bút chì thế nào cho đẹp và dễ vẽ. Nhưng thú vị hơn cả là những câu chuyện của thầy. Thầy thường nói say sưa với chúng tôi về hội hoạ, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kỳ lạ của những bức tranh, những cánh cửa mở tới những khu vườn tốt lành và đẹp đẽ.

[…] Chẳng hiểu vì thầy không có tài hay không gặp may, tuy thầy rất yêu hội họa, dành hết sức lực và tiền bạc cho nó. Vợ con thầy đều đã mất từ lâu, thầy bảo: “Giờ đây, nguồn vui của thầy chỉ là công việc và các em học sinh”. Chúng tôi đều rất quý và thương thầy. Có lần, thầy đến lớp, vẻ nghiêm trang, xúc động, thầy nói với chúng tôi:

– Ở triển lãm mĩ thuật thành phố người ta có bày một cái tranh của tôi...

Thầy mỉm cười rụt rè, khẽ nói thêm: “Các em đến xem thử…”.

Chiều hôm ấy, mấy đứa chúng tôi trong đó có Châu và Hiển – rủ nhau đến phòng triển lãm. Trong gian phòng chan hoà ánh sáng, bức tranh của thầy Bản treo ở một góc. So với những bức tranh to lớn trang trọng khác, bức tranh của thầy thật bé nhỏ, trong một chiếc khung cũ. Bởi tranh vẽ rất cẩn thận một lọ hoa cúc, mấy quả cam, những cánh hoa vàng rơi trên mặt bàn… Mọi người đi lướt qua, chẳng ai để ý tới bức tranh của thầy. Chúng tôi ngồi xuống cạnh bàn ghi cảm tưởng của người xem: chẳng thấy ý kiến nào khen ngợi hoặc nhắc đến bức tĩnh vật của thầy giáo chúng tôi. Lúc ấy, chúng tôi thấy thầy Bản cũng đến, thầy đi lại trong phòng triển lãm, nhìn người xem rồi lại nhìn về cái tranh của mình, bồn chồn, hồi hộp. Rồi sau cảm thấy đứng mãi ở đấy không tiện, thầy lại lóc cóc ra lấy xe đạp, đạp đi.

Càng thương thầy, chúng tôi càng giận những người xem vô cùng. Nảy ra một ý, chúng tôi bàn khẽ với nhau, rồi mở quyển sổ ghi cảm tưởng, chúng tôi thay nhau viết:

 “Trong phòng triển lãm này, chúng tôi rất thích bức tranh của hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản!” “Bức tranh tĩnh vật của hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bản rất đẹp. Hoạ sĩ là một người có tài năng và cần cù lao động. Kính chúc hoạ sĩ mạnh khoẻ…”

Rồi chúng tôi kí những cái tên giả dưới các ý kiến đó. Ngoài mấy đứa chúng tôi, không ai biết việc này.

Vài hôm sau, thầy Bản đến lớp. Bối rối cảm động, thầy báo tin:

– Các em ạ… bức tranh ở triển lãm của tôi... cũng được một số người thích... họ có ghi cảm tưởng... Ban tổ chức có đưa cho tôi đọc… tôi có ghi lại…

Thầy húng hắng ho rồi nói thêm vẻ ân hận:

– Bức tranh ấy tôi vẽ chưa được vừa ý… Nếu vẽ lại, tôi sẽ sửa chữa nhiều...

Thương thầy quá, chúng tôi suýt oà lên khóc. […]

Có lẽ đến phút cuối cuộc đời, thầy cũng không biết rằng: chính chúng tôi – những học trò nhỏ của thầy – đã viết vào quyển sổ cảm tưởng trong kì triển lãm ấy. Bây giờ thầy Bản không còn nữa!

Tối ấy, ngồi với nhau, chúng tôi nhắc nhiều và nhớ nhiều đến thầy...

“Thưa thầy giáo dạy vẽ kính yêu!

Viết những dòng này, chúng em muốn xin thầy tha lỗi cho chúng em, và muốn một lần nữa được thưa với thầy rằng: chúng em biết ơn thầy, mãi mãi biết ơn thầy...”.

                                (Xuân Quỳnh, Thầy giáo dạy vẽ của tôi, Trần Hoài Dương tuyển chọn)

ĐỀ BÀI : VIẾT BÀI VĂN PHÂN TÍCH NHÂN VẬT THẦY GIÁO BẢN TRONG TRUYỆN.

2 trả lời
Hỏi chi tiết
42
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
### Phân tích nhân vật thầy giáo Bản trong truyện "Thầy giáo dạy vẽ của tôi" của Xuân Quỳnh

Trong tác phẩm "Thầy giáo dạy vẽ của tôi", nhân vật thầy giáo Bản hiện lên như một hình mẫu tiêu biểu của người thầy giáo yêu nghề, tâm huyết và nhân hậu. Qua những dòng chữ của Xuân Quỳnh, độc giả có thể cảm nhận sâu sắc hình ảnh đẹp đẽ của thầy giáo Bản, không chỉ trong cách dạy học mà còn ở tình người mà thầy dành cho học trò.

**1. Hình ảnh của thầy giáo Bản**

Thầy giáo Bản được miêu tả với những nét nổi bật về hình thức bên ngoài: mái tóc bạc phơ, bộ com-lê đen đã cũ, chiếc mũ nồi, bộ râu mép rậm và đôi giày cũ. Tất cả những hình ảnh này tạo nên một bức tranh về một người thầy đã có nhiều năm cống hiến cho giáo dục. Vẻ ngoài giản dị nhưng có phần tiều tụy của thầy giáo như một dấu hiệu của sự hi sinh và tâm huyết trong nghề giáo. Điều này không chỉ khiến học sinh cảm phục mà còn tạo nên một cảm giác gần gũi.

**2. Tính cách và tâm hồn của thầy**

Thầy giáo Bản là một người luôn đăm chiêu nhưng hiền hậu. Sự kiên nhẫn, ân cần trong cách dạy học của thầy thể hiện rõ qua những buổi lên lớp. Thầy không chỉ hướng dẫn học sinh cách vẽ, cách tô màu, mà còn truyền đạt niềm đam mê và tình yêu hội họa đến cho các em. Những câu chuyện về hội họa, thế giới rực rỡ của bức tranh mà thầy kể cho học sinh nghe đã góp phần nuôi dưỡng tâm hồn nghệ thuật trong từng đứa trẻ. Thiết nghĩ, trong giáo dục, việc giáo dục tâm hồn và tình yêu nghệ thuật cho học sinh cũng quan trọng không kém gì kiến thức.

**3. Tình cảm của học sinh dành cho thầy**

Tình cảm mà các học sinh dành cho thầy Bản là rất chân thành và sâu sắc. Khi được biết thầy có bức tranh treo tại triển lãm, các học sinh đã không chỉ đến xem mà còn viết những lời khen để an ủi thầy, mặc dù bức tranh của thầy không được chú ý nhiều. Họ đã thực sự thấu hiểu tâm trạng của thầy, người luôn yêu nghệ thuật nhưng lại chưa được công nhận. Hành động viết lời khen là biểu hiện của tình thương và sự cảm kích mà họ dành cho thầy. Các em hiểu rằng, thầy đã cống hiến hết mình cho học trò, và chính lòng yêu nghề ấy khiến thầy trở nên vĩ đại trong mắt học trò.

**4. Sự hi sinh và mong muốn cống hiến**

Nhân vật thầy giáo Bản còn mang một nỗi niềm trăn trở. Dù đã mất vợ con, nhưng thầy vẫn tiếp tục sống cống hiến cho nghề dạy học. "Giờ đây, nguồn vui của thầy chỉ là công việc và các em học sinh" – câu nói này ngắn gọn nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu xa về sự hi sinh và tấm lòng bao la của người thầy. Tình yêu mà thầy dành cho học trò không chỉ là trách nhiệm mà còn là lòng nhiệt huyết, luôn khao khát được truyền đạt kiến thức và tình yêu với nghệ thuật cho các em.

### Kết luận

Nhân vật thầy giáo Bản trong tác phẩm của Xuân Quỳnh không chỉ mang ý nghĩa đơn thuần là người thầy dạy vẽ, mà còn là hình mẫu của một người thầy đầy tâm huyết, hi sinh và có tình yêu thương lớn lao với học trò. Thầy hiện lên không chỉ trong sự nghiệp giáo dục mà còn trong tâm hồn của những học trò, góp phần tạo dựng nên những thế hệ đầy tâm hồn, tình yêu với nghệ thuật và cuộc sống. Từ câu chuyện về thầy giáo Bản, chúng ta có thể rút ra bài học về sự kính trọng và biết ơn đối với những người đã cống hiến cho sự nghiệp trồng người.
1
0
Amelinda
08/12 22:11:28
+5đ tặng

Trong văn học Việt Nam, có không ít tác phẩm ca ngợi tình thầy trò cao đẹp. Và một trong những tác phẩm ấy, chúng ta không thể không nhắc đến truyện ngắn "Thầy giáo dạy vẽ của tôi" của nhà văn Xuân Quỳnh. Qua hình ảnh thầy giáo Bản, tác giả đã khắc họa một nhân vật thầy giáo mẫu mực, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng sâu sắc.

Thầy giáo Bản hiện lên với hình ảnh giản dị, chân chất. Bộ com-lê đen đã cũ, mái tóc bạc phơ, đôi giày cũ... tất cả đều toát lên vẻ giản dị, gần gũi. Thế nhưng, đằng sau vẻ ngoài ấy là một tâm hồn nghệ sĩ tinh tế, nhạy cảm. Thầy yêu hội họa say đắm, dành trọn tâm huyết cho công việc giảng dạy. Thầy luôn ân cần, tỉ mỉ chỉ bảo cho học trò từng nét vẽ, từng đường nét. Những câu chuyện của thầy về hội họa, về màu sắc và đường nét, về cái thế giới thứ hai, thế giới rực rỡ, kỳ lạ của những bức tranh đã khơi gợi trong lòng học trò tình yêu đối với môn nghệ thuật này.

Cuộc sống của thầy giáo Bản thật đơn giản. Thầy sống một mình, dành trọn thời gian cho công việc và học trò. Dù không đạt được nhiều thành công trong sự nghiệp hội họa nhưng thầy vẫn không hề nản lòng. Tình yêu với hội họa vẫn luôn cháy bỏng trong trái tim thầy. Thầy từng tâm sự với học trò: “Giờ đây, nguồn vui của thầy chỉ là công việc và các em học sinh”. Câu nói ấy đã cho thấy tình yêu thương mà thầy dành cho học trò sâu sắc đến nhường nào.

Thầy giáo Bản là một người thầy mẫu mực. Thầy không chỉ dạy cho học trò kiến thức về hội họa mà còn dạy cho các em biết yêu đời, yêu nghề. Thầy là một tấm gương sáng về nghị lực và niềm đam mê. Dù cuộc sống có nhiều khó khăn, thầy vẫn luôn lạc quan và yêu đời.

Câu chuyện về bức tranh của thầy ở triển lãm đã cho thấy tình cảm sâu sắc của thầy dành cho tác phẩm của mình. Khi thấy bức tranh của mình không được nhiều người chú ý, thầy cảm thấy buồn và thất vọng. Nhưng tình yêu của các học trò dành cho thầy đã tiếp thêm cho thầy sức mạnh để vượt qua khó khăn. Hành động của các em học sinh đã chứng tỏ tình cảm chân thành và sự biết ơn đối với thầy.

Hình ảnh thầy giáo Bản đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc. Thầy là biểu tượng của những người thầy tâm huyết, luôn dành hết mình cho sự nghiệp trồng người. Qua nhân vật thầy giáo Bản, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình thầy trò cao đẹp, về sự trân trọng những giá trị tinh thần trong cuộc sống.

Thầy giáo Bản mãi mãi là một hình ảnh đẹp trong tâm trí của mỗi chúng ta. Thầy đã dạy cho chúng ta không chỉ về hội họa mà còn dạy chúng ta về tình yêu thương, sự sẻ chia và lòng biết ơn.

Thầy giáo Bản là một nhân vật đáng trân trọng và ngưỡng mộ. Qua hình ảnh của thầy, chúng ta càng hiểu hơn về vai trò quan trọng của người thầy trong cuộc đời mỗi con người. Tình cảm thầy trò là một trong những tình cảm đẹp đẽ nhất trong cuộc sống. Và hình ảnh thầy giáo Bản sẽ mãi là một nguồn cảm hứng cho những ai yêu nghề giáo.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
mina ow
08/12 23:56:41
+4đ tặng

rong truyện ngắn "Thầy giáo dạy vẽ của tôi" của Xuân Quỳnh, nhân vật thầy giáo Bản là hình ảnh tiêu biểu của một người thầy tận tụy, yêu nghề và hết lòng vì học sinh. Dù không có nhiều thành tựu về mặt chuyên môn, thầy vẫn luôn mang đến cho học trò sự quý trọng và lòng biết ơn sâu sắc. Thông qua nhân vật thầy Bản, tác giả đã gửi gắm những thông điệp về tình thầy trò, sự hy sinh và đức hi sinh thầm lặng của người thầy.

Trước hết, thầy giáo Bản là một người thầy hết mực yêu nghề. Dù đã có tuổi và mái tóc đã bạc phơ, thầy vẫn không hề bỏ qua một tiết học nào. Sự ân cần và tỉ mỉ trong từng bài giảng của thầy đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng học sinh. Thầy không chỉ dạy học sinh cách vẽ, mà còn dạy các em về sự kiên nhẫn và tình yêu đối với nghệ thuật. Những câu chuyện của thầy về hội họa, về màu sắc và đường nét đã mở ra cho các học trò một thế giới mới mẻ, kỳ diệu. Chính tình yêu nghệ thuật chân thành của thầy đã khiến học sinh ngưỡng mộ và quý mến.

Tuy nhiên, thầy giáo Bản cũng là một người có cuộc sống đầy đau thương. Vợ con thầy đã mất từ lâu, và thầy sống một mình, dành hết thời gian và tâm huyết cho công việc dạy học. Chính sự cô đơn, thiếu thốn tình cảm khiến thầy càng thêm yêu nghề và càng gắn bó với học trò. Thầy tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống qua công việc dạy học, qua những học trò của mình. Hình ảnh thầy Bản với bộ đồ cũ kỹ, đôi giày mòn và chiếc cặp da sờn rách thể hiện sự giản dị, khiêm tốn và sự tận tụy không ngừng nghỉ của thầy trong công việc.

Thầy giáo Bản cũng là người rất khiêm nhường và đầy lòng tự trọng. Mặc dù thầy yêu hội họa, dành hết sức lực cho việc vẽ tranh, nhưng thầy lại không đạt được thành công như mong muốn. Bức tranh của thầy trong triển lãm mĩ thuật không được nhiều người chú ý, thậm chí bị lướt qua một cách vô cảm. Nhưng thầy không hề oán trách hay than vãn. Khi biết rằng một số học sinh đã thay nhau viết những lời khen ngợi bức tranh của thầy, thầy chỉ mỉm cười rụt rè và cảm động. Hành động này của thầy cho thấy sự khiêm tốn và lòng tự trọng của một người thầy suốt đời cống hiến cho nghề dạy học, dù không được công nhận như những gì thầy xứng đáng.

Nhưng tình cảm mà học sinh dành cho thầy là vô cùng chân thành. Chính các học sinh, dù còn nhỏ tuổi, đã viết những lời khen ngợi, động viên thầy trong triển lãm. Hành động này của học sinh là sự bày tỏ lòng kính trọng và biết ơn đối với một người thầy hết lòng dạy dỗ, dù thầy không được thành công nổi bật trong sự nghiệp hội họa. Chắc chắn, đó là một hành động xuất phát từ trái tim của những học trò luôn cảm nhận được sự hy sinh và tình yêu của thầy dành cho mình.

Cuối cùng, thầy giáo Bản là hình ảnh của một người thầy tận tụy nhưng không đòi hỏi sự đền đáp. Thầy không hề đòi hỏi sự công nhận từ người khác, mà chỉ âm thầm cống hiến hết mình cho sự nghiệp dạy học. Khi thầy qua đời, học trò vẫn không quên được thầy. Họ viết những lời xin lỗi và cảm ơn thầy, vì biết rằng thầy luôn yêu thương và hy sinh vì mình. Đoạn văn kết thúc bằng lời nhắn gửi yêu thương của học trò với thầy, thể hiện tình cảm sâu sắc và sự biết ơn vô hạn đối với người thầy đã hết lòng vì học trò.

Như vậy, thầy giáo Bản trong tác phẩm "Thầy giáo dạy vẽ của tôi" là hình ảnh tiêu biểu của một người thầy tận tụy, yêu nghề, luôn hết mình vì học trò dù cuộc sống có nhiều khó khăn. Thầy là tấm gương sáng về sự hy sinh thầm lặng, về tình yêu và trách nhiệm đối với nghề dạy học.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k