Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:

PHẦN I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:

Tôi có một cái răng khểnh. Khi đến trường, tụi bạn bảo đó là cái răng bừa cào. Một lần tôi cười chúng cứ chỉ vào đó:

Ha ha, bừa cào kìa! Mày cho tao mượn về chải chí đi!

Từ đó, tôi không dám cười nữa. Tôi rất đau khổ. Tôi ghét những đứa có hàm răng đều. Chúng chỉ vào mặt tôi nói: “Đó là vì mày không chịu đánh răng. Những người đánh răng, răng mòn đều”.

Một hôm, bố tôi hỏi:

Sao dạo này bố không thấy con cười?

Tôi nói:

Tại sao con phải cười hả bố?

Đơn giản thôi. Khi cười, khuôn mặt con sẽ rạng rỡ. Khuôn mặt đẹp nhất là nụ cười.

Nhưng khi con cười sẽ rất xấu xí.

Tại sao vậy? Bố ngạc nhiên. Ai nói với con?

Không ai cả, nhưng con biết nó rất xấu, xấu lắm bố ơi!

Bố thấy nó đẹp. Bố nói nhỏ con nghe nhé! Nụ cười của con đẹp nhất!

Nhưng làm sao đẹp được khi nó có cái răng khểnh?

Ái chà! Bố bật cười. Thì ra là vậy. Bố thấy đẹp lắm! Nó làm nụ cười của con khác với những đứa bạn. Đáng lí con phải tự hào vì nó. Mỗi đứa trẻ có một điều kì lạ riêng. Có người có một đôi mắt rất kì lạ. Có người có một cái mũi kì lạ. Có người lại là một ngón tay. Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy. Con sẽ biết rất nhiều điều bí mật về những người xung quanh mình.

(Nguyễn Ngọc Thuần, Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2014)

Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích.

Câu 2. Tại sao nhân vật “tôi” rất đau khổ và không dám cười nữa?

Câu 3. Người bố đã giải thích cho nhân vật “tôi” như thế nào về nụ cười của em và những điều bí mật ở những người xung quanh mình?

Câu 4. Tìm và cho biết ý nghĩa của phó từ trong câu sau: Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy.

Câu 5. Nêu cảm nhận của em về nhân vật người bố trong đoạn trích.

Câu 6. Nêu một bài học em rút ra từ đoạn trích và lí giải.

PHẦN II. VIẾT (6,0 điểm)

          Viết bài văn phân tích đặc điểm của một nhân vật em yêu thích trong các tác phẩm truyện mà em đã học.

1 trả lời
Hỏi chi tiết
12
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**PHẦN I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)**

**Câu 1:** Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là **nghị luận** kết hợp với **miêu tả**. Bố cục của đoạn trích trình bày tâm trạng nhân vật “tôi” và cuộc trò chuyện giữa nhân vật với người bố về nụ cười và sự khác biệt của con người.

**Câu 2:** Nhân vật “tôi” cảm thấy rất đau khổ và không dám cười nữa vì bị bạn bè châm chọc, gọi cái răng khểnh của mình là “bừa cào”, khiến em cảm thấy xấu hổ và tự ti về ngoại hình của mình. Những lời nói của bạn bè đã ảnh hưởng sâu sắc đến tâm lý của nhân vật, khiến em xa lánh nụ cười - điều vốn dĩ đẹp đẽ.

**Câu 3:** Người bố đã giải thích cho nhân vật “tôi” rằng nụ cười làm khuôn mặt trở nên rạng rỡ và đẹp đẽ. Bố khẳng định nụ cười của con là đẹp nhất, nhấn mạnh rằng cái răng khểnh không làm cho nụ cười trở nên xấu mà ngược lại, nó tạo nên sự khác biệt và đặc sắc. Bố nhắc nhở con rằng mỗi người có những điều kì lạ riêng, và sẽ có nhiều điều bí mật thú vị về những người xung quanh nếu biết quan sát.

**Câu 4:** Trong câu “Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy”, phó từ “đi” được sử dụng để nhấn mạnh tính chắc chắn và khuyến khích hành động, làm cho lời nói của bố trở nên mạnh mẽ hơn, mang ý nghĩa rằng việc quan sát sẽ dẫn con đến những khám phá thú vị.

**Câu 5:** Nhân vật người bố trong đoạn trích hiện lên là một người cha tâm lý, nhạy cảm và yêu thương con cái. Bố không chỉ lắng nghe nỗi lòng của “tôi” mà còn nhẹ nhàng cổ vũ con, giúp con nhận ra vẻ đẹp riêng của bản thân. Sự khéo léo trong cách bố giải thích không chỉ chứng tỏ tình yêu thương mà còn cho thấy sự kính trọng ông dành cho cảm xúc của con.

**Câu 6:** Một bài học em rút ra từ đoạn trích là **sự tự tin về bản thân và chấp nhận sự khác biệt**. Mỗi người đều có những điểm đặc biệt riêng mang lại giá trị, và thay vì tự ti, chúng ta nên tự hào về bản thân mình. Bài học này nhắc nhở em rằng vẻ đẹp không chỉ nằm ở hình thức bề ngoài mà còn ở tâm hồn và cách nhìn nhận chính mình.

---

**PHẦN II. VIẾT (6,0 điểm)**

**Phân tích đặc điểm của nhân vật trong tác phẩm truyện:**

Trong các tác phẩm truyện mà em đã học, nhân vật mà em yêu thích nhất là **Tom Sawyer** trong tác phẩm “Tom Sawyer” của Mark Twain. Tom là một cậu bé tinh nghịch, lém lỉnh, sinh ra trong một gia đình bình dân ở miền nam nước Mỹ.

**Đặc điểm nổi bật của Tom Sawyer là sự hài hước và táo bạo.** Tom không ngại thể hiện bản thân, dù có đôi khi những hành động của cậu vượt quá giới hạn. Sự tinh nghịch của Tom không chỉ đem lại tiếng cười mà còn phản ánh sự tự do và khát khao khám phá thế giới của tuổi thơ. Cậu thường xuyên rơi vào những tình huống dở khóc dở cười, như khi cố gắng giả vờ mình là một người trưởng thành hay tham gia vào những trò nghịch ngợm cùng bạn bè.

**Thứ hai, Tom là biểu tượng của sự mơ mộng và lãng mạn.** Cậu chăm chỉ nuôi mộng làm một nhà thám hiểm phiêu lưu, và luôn khát khao tìm kiếm những cuộc phiêu lưu mới. Những giấc mơ của Tom phản ánh tâm hồn nhạy cảm của một cậu bé, mong muốn được thoát khỏi thực tại nhàm chán và đơn điệu.

**Cuối cùng, Tom Sawyer cũng thể hiện một trái tim ấm áp và lòng trung thành.** Dù có những lúc bốc đồng, nhưng cậu luôn biết phân biệt đúng sai và sẵn sàng bảo vệ những người mà mình yêu thương, như Becky Thatcher – cô bé mà cậu thầm thương trộm nhớ. Tình bạn của Tom với Huck Finn là một điểm sáng khác, thể hiện sự trung thành và tinh thần đồng đội mạnh mẽ.

Tóm lại, Tom Sawyer là một nhân vật nhiều màu sắc, với sự hài hước, tâm hồn lãng mạn và lòng trung thành. Chính vì những điều này mà Tom trở thành hình mẫu lý tưởng cho tuổi trẻ, một tượng đài sáng giá trong lòng độc giả. Kinh nghiệm qua từng trang sách mang lại bài học về giá trị của tình bạn, sự trung thực và ý nghĩa của tuổi thơ.
0
0
Huwng
6 giờ trước
+5đ tặng
PHẦN I. ĐỌC HIỂU

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là miêu tả và biểu cảm. Đoạn văn miêu tả cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật "tôi" về nụ cười của mình và cảm nhận của bố đối với sự khác biệt đó, đồng thời thể hiện cảm xúc của nhân vật thông qua lời thoại và hành động của nhân vật bố.

Câu 2. Nhân vật "tôi" rất đau khổ và không dám cười nữa vì bị bạn bè chế giễu về chiếc răng khểnh của mình. Bạn bè gọi đó là "răng bừa cào" và chế giễu, khiến nhân vật cảm thấy tự ti và xấu hổ về bản thân.

Câu 3. Người bố đã giải thích cho nhân vật "tôi" rằng nụ cười của em rất đẹp và khác biệt. Bố khẳng định rằng mỗi người đều có những đặc điểm riêng biệt, và chính những điều đó làm cho họ trở nên đặc biệt. Người bố khuyên con nên tự hào về những điều đặc biệt của bản thân và không nên cảm thấy xấu hổ.

Câu 4. Phó từ "đi" trong câu "Con hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy" có ý nghĩa chỉ sự động viên, khuyến khích nhân vật "tôi" hành động, tìm hiểu và nhìn nhận mọi việc một cách thấu đáo hơn. Phó từ "đi" thể hiện sự nhẹ nhàng và sự khích lệ.

Câu 5. Nhân vật người bố trong đoạn trích là một người bố hiểu biết, yêu thương và có thái độ tích cực với con cái. Bố không chỉ an ủi mà còn khuyến khích con tự tin vào bản thân và thấy vẻ đẹp trong những điều riêng biệt của mình. Thái độ của bố thể hiện sự thông cảm và tình yêu thương vô điều kiện dành cho con.

Câu 6. Bài học rút ra từ đoạn trích là sự tự tin vào bản thân và biết trân trọng những điểm đặc biệt của mình. Mỗi người đều có những đặc điểm riêng biệt, và chính những điều đó làm chúng ta trở nên đặc biệt, thay vì cảm thấy tự ti, chúng ta nên tự hào và yêu thương bản thân.


PHẦN II. VIẾT

Đề bài: Viết bài văn phân tích đặc điểm của một nhân vật em yêu thích trong các tác phẩm truyện mà em đã học.

Một nhân vật em yêu thích là Chí Phèo trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao. Chí Phèo là một nhân vật đầy mâu thuẫn, là nạn nhân của xã hội phong kiến tàn bạo. Ban đầu, Chí Phèo là một thanh niên hiền lành, có lý tưởng sống, nhưng sau khi bị xã hội khước từ, anh biến thành một con quái vật với những hành động tàn bạo.

Tuy nhiên, trong sự tàn nhẫn của Chí Phèo, ta vẫn thấy được sự cô đơn và khao khát một cuộc sống khác. Chính tình yêu của Thị Nở là niềm hy vọng cuối cùng giúp Chí Phèo nhận ra mình có thể sống lại như một con người thật sự. Nhưng tiếc thay, xã hội không cho anh cơ hội để làm lại cuộc đời.

Chí Phèo là biểu tượng của những con người bị xã hội đẩy đến tận cùng của sự khổ đau. Câu chuyện của anh không chỉ là bi kịch của một cá nhân mà còn là bi kịch của cả một thời đại, một xã hội đầy bất công.

Từ nhân vật Chí Phèo, em nhận ra rằng trong cuộc sống, mỗi người đều cần có tình yêu thương và sự đồng cảm. Khi con người bị xã hội đối xử tàn nhẫn, họ sẽ dễ dàng trở thành những kẻ tàn bạo và mất đi nhân tính. Bài học từ nhân vật này là chúng ta cần xây dựng một xã hội công bằng, nơi mọi người đều được đối xử nhân đạo và có cơ hội làm lại cuộc đời.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k