Viết bài văn phát biểu cảm nghĩ về một lần chứng kiến/ trải qua thiên tai trên quê hương mình (Huế) Viết bài văn phát biểu cảm nghĩ về một lần chứng kiến/ trải qua thiên tai trên quê hương mình (Huế)
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi **Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Một Lần Chứng Kiến Thiên Tai Ở Quê Hương Huế** Kính thưa các thầy cô giáo cùng toàn thể các bạn học sinh, Hôm nay, tôi xin phép được chia sẻ với mọi người một trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc đời tôi - đó là lần tôi chứng kiến thiên tai ở quê hương Huế, một mảnh đất gắn liền với hình ảnh cổ kính, thơ mộng bên dòng sông Hương. Tôi nhớ rõ năm đó là năm 2020, khi cơn bão số 9 đổ bộ vào miền Trung, mang theo những cơn gió mạnh và dòng nước dữ dội. Trời bắt đầu trở lạnh và những cơn mưa liên tiếp kéo dài suốt cả tuần. Lúc đầu, tôi chỉ nghĩ đó là một trận mưa bình thường, nhưng rồi khi thấy nước từ các con sông gần nhà dâng lên, tôi bắt đầu cảm nhận được sự nghiêm trọng của tình hình. Ngày thứ hai của cơn bão, nước đã dâng cao ngập qua cổng nhà tôi. Tôi cùng gia đình và hàng xóm phải di chuyển lên tầng hai để tránh nước. Nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh vật dường như bị biến đổi hoàn toàn; những con đường quen thuộc giờ trở thành dòng sông, xe cộ chìm trong biển nước. Âm thanh của gió rít qua từng kẽ lá, tiếng sóng vỗ đập vào bờ khiến tôi cảm thấy rùng mình. Thời gian trôi qua chậm chạp, và nỗi lo lắng cứ dâng lên theo từng giờ. Tôi cảm thấy xót xa cho hình ảnh quê hương mình - những cây cối xanh mướt, những ngôi nhà kiến trúc cổ kính giờ chỉ còn lại trong ký ức. Bà con trong xóm cùng nhau gồng mình chống chọi, giúp đỡ nhau di chuyển đồ đạc lên cao hơn. Hình ảnh những người lớn tuổi, những em nhỏ với đôi mắt sương ướt, nụ cười chíu chít trong gian khổ làm tôi thấy thương hơn bao giờ hết. Đến ngày thứ ba, khi cơn bão qua đi, tôi cùng gia đình xuống xem tình hình. Nước đã rút nhưng để lại những vết thương nặng nề. Những ngôi nhà bị tàn phá, nhiều tài sản của bà con mất mát, vườn tược tan hoang. Tôi thấy nước mắt lưng tròng của những người hàng xóm, họ đã phải gắn bó với quê hương này bao năm, giờ đây phải đối mặt với những mất mát quá lớn. Tuy nhiên, trong hoạn nạn, tôi cũng cảm nhận được sức mạnh tinh thần của con người. Mọi người cùng nhau dọn dẹp, hỗ trợ nhau xây dựng lại cuộc sống. Tình đoàn kết, tình làng nghĩa xóm thể hiện rõ nét trong những lúc khó khăn như vậy. Những hình ảnh như sẻ chia bánh mì, nước uống, hay cùng nhau hàn gắn lại mái nhà dột khiến tôi cảm thấy tự hào về quê hương mình. Qua trải nghiệm này, tôi nhận ra thiên tai không chỉ là thảm họa tự nhiên mà còn là một bài học quý giá về lòng kiên cường và tình yêu thương trong cộng đồng. Dù quê hương có phải đối mặt với bao nhiêu khó khăn, thì tinh thần đoàn kết luôn là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua tất cả. Cuối cùng, tôi rất cảm ơn quê hương Huế của tôi, nơi không chỉ dạy tôi về những giá trị truyền thống mà còn là nơi bồi đắp cho tâm hồn tôi. Tôi hy vọng rằng, với sự quyết tâm, đoàn kết, chúng ta sẽ vượt qua mọi thiên tai, cùng nhau xây dựng một tương lai tươi sáng hơn cho quê hương mình. Xin chân thành cảm ơn!