Mỗi mùa hè đến, trên quê hương em lại xuất hiện những cơn mưa rào bất chợt.
Trời đang nắng bỗng tối sầm lại. Từ phía đông, mây đen ùn ùn kéo đến che kín cả bầu trời. Mẹ em vẫn thường nói : “Cơn đằng đông vừa trông vừa chạy”.
Trong khoảnh khắc ông mặt trời đã biến mất. Phía đông chỉ còn một màu đen kịt. Các tia chớp sáng trắng, lằng nhằng như xé rách bầu trời. Sấm nổ đùng đùng vang tai, nhức óc. Gió thổi ào ào làm bụi tung mù mịt. Tất cả như lạc vào một thế giới lảo đảo, hỗn loạn. Bây giờ, mọi người vội vã tìm chỗ tránh mưa. Trên con đường, tiếng chân ngưòi chạy thình thịch, tiếng xe cộ đi lại khẩn trương. Trong vườn, gà mẹ cục cục gọi đám con. Muốn nghìn cây mía múa gươm. Kiến hành quân đầy đường tìm nơi ẩn nấp. Bầu trời như một cái vung màu chì chụp xuống làng quê em. Bỗng nhiên, trời lặng gió và tối sầm lại. Chỉ một lát sau đã nghe rõ tiếng mưa rơi rào rào. Những hạt mưa to, nhỏ thi nhau rơi. Những hạt mưa trong veo như thuỷ tinh, mát rượi. Mưa rơi lộp độp trên mái nhà, sân phơi. Bây giờ, gió clường như ngừng hẳn, nhường chỗ cho những đợt mưa như trút. Chỉ một loáng, sân nhà em đã ngập nước. Nước mưa sủi bong bóng, trắng xoá. Nước thi nhau chảy xuống cổng rãnh ồ ồ. Cây cối trong vườn được tắm gội trong cơn mưa.
Tiếng mưa rơi nhỏ dần. Mưa đã ngớt. Những đám mây đen dài như con thuồng luồng vụt biến mất, nhường chỗ cho bầu trời thoáng đãng. Ông mặt trồi sau một hồi chơi ú tim lại lim dim đôi mắt ngó xuống con đường. Cây cối hai bên đưòng như được khoác trên mình chiếc áo mới màu xanh nõn ngọc.
Trên cành cây, những chú chim non hót líu lo như đón chào một ngày mối. Tiếng ếch nhái kêu ộp oạp làm thành bản đồng ca nghe thật vui tai. Những tia nắng hiếm hoi chiếu xuống mặt đường thành những đốm sáng lung linh. Mỗi khi có cơn gió nhẹ thổi qua, những hạt còn đọng lại trên lá rơi lộp bộp, lộp bộp. Mặt đường lúc này còn nhão nhoét bùn đất.
Khí trời mát mẻ, trong lành, dễ chịu. Sau những ngày nắng nóng, cơn mưa đã đem lại sức sống.cho vạn vật, sự sảng khoái cho con ngưòi sau ngày làm việc mệt nhọc.
.