“Tiểu thuyết chương hồi: một thể thuộc loại tác phẩm tự sự dài hơi của Trung Quốc, thịnh hành vào đời Minh, Thanh.
Tiểu thuyết chương hồi thoát thai từ thoại bản, một loại tiểu thuyết bạch thoại từ đời Tống... Thoại bản giảng sử thường là trường thiên. Câu chuyện lịch sử dài, phải chia làm nhiều đoạn, kể làm nhiều lần (hồi). Để phân biệt, người ta đặt tiêu đề cho mỗi hồi gọi là “hồi mục”, và để hấp dẫn, người ta ngắt ở những đoạn có tình tiết quan trọng, và kết bằng câu: “Muốn biết sự việc ra sao, xin xem hồi sau phân giải”. Những đoạn ấy thành chương, hồi trong truyện dài.
...Chịu ảnh hưởng kết cấu thoại bản, tiểu thuyết chương hồi có mấy đặc điểm: trước hết, nội dung câu chuyện được thể hiện chủ yếu qua hành động và ngôn ngữ nhân vật hơn là qua sự miêu tả tỉ mỉ về tâm lí, tính cách. Thứ hai, câu chuyện được phát triển qua những tình tiết có xung đột căng thẳng mang nhiều kịch tính. Cuối cùng, nghệ thuật khắc hoạ nhân vật mang nhiều tính ước lệ.”
Nóng nảy, thô lỗ nhưng tinh tế và biết điều lã những mặt tưởng chừng như trá ngược trong tính cách Trương Phi. Tuy nhiên, tất cả đều là biểu hiên của sự tin nghĩa đáng trân trọng ở nhản vật này. Với Trương Phi, trong tinh huống ở cổ Thảnh thi việc hạ thủ Quan Công dễ dàng, đơn giản hơn việc khảo nghiệm lòng trung thành của Quan Công rất nhiều. Cái-khéo léo của tác giả là đã tạo ra những tinh huống thử thách để Cho những nét trái ngược trong tinh cách Trương Phi đều bộc lộ rõ.