Tìm trạng ngữ trong các câu dưới đây và cho biết tác dụng của chúng?Tìm trạng ngữ trong các câu dưới đây và cho biết tác dụng của chúng? 1. Tảng sáng, vòm trời cao xanh mênh mông. Gió từ trên đỉnh núi tràn xuống thung lũng mát rượu. Khoảng trời sau dãy núi phía đông ửng đỏ. Những tia nắng đầu tiên hắt chéo qua thung lũng, trải lên đỉnh núi phía tây những vệt sáng màu lá mạ tươi tắn…Ven rừng, rải rác những cây lim đã trổ hoa vàng, những cây vải thiều đã đỏ ối những quả. (Hoàng Hữu Bội) 2. Có lẽ tiếng Việt của chúng ta đẹp bởi vì tâm hồn của người Việt Nam ta rất đẹp, bởi vì đời sống, cuộc đấu tranh của nhân dân ta từ trước tới nay là cao quý, là vĩ đại, nghĩa là rất đẹp. (Phạm Văn Đồng) 3. Vì chuôm cho cá bén đăng Vì chàng thiếp phải đi trăng về mò (Ca dao) 4. Đánh “xoảng” một cái, cái bát ở mâm Lí cựu bay thẳng sang mâm Lí đương và đánh “chát” một cái, cái chậu ở chiếu Lí đương cũng đập luôn vào cây cột bên cạnh Lí cựu. (Ngô Tất Tố) 5. Sọ Dừa chăn bò rất giỏi. Hằng ngày, cậu lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về chuồng. bò con nào con nấy bụng no căng. Phú ông mừng lắm. Ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm cả, phú ông có ba cô con gái thay phiên nhau đưa cơm cho Sọ Dừa. (Sọ Dừa) 6. Anh không ngờ đời Hạnh tiếp sau đó cho đến ngày lấy chồng đã phải lưu lạc khắp nơi…Bây giờ Hạnh là bác sĩ và con cái đã lớn. (Nguyễn Minh Châu) 7. Y nhớ một lần y ở Hà Nội về quê. Hồi ấy, vợ chồng ý mới ăn riêng (Nam Cao) 8. Dưới gầm trời này, tôi lo gì không thừa chiếc giường hẹp để tôi lăn kềnh tấm thân thước rưỡi. (Nguyễn Công Hoan) 9. Ngoài miền Bắc, Thăng nghĩ, chắc là gia đình Phật đã biết Phật gặp Thăng và yêu Thăng. (Nguyễn Minh Châu) 10. Dưới vành khăn xếp nhiễu tây, cái mặt phèn phẹt như rơi xuống sân đình đánh “huỵch”. (Ngô Tất Tố) 11. Đó là cái cổng nhà Lợi. Phía trên lối ra vào, nó xây thêm một tầng nữa. (Lê Lựu) 12. Suốt dọc đường, từ ngoài cánh đồng trở về, cô bé và con mèo chỉ đối thoại bằng mấy tiếng đơn giản. (Nguyễn Minh Châu) 13. Giữa sống và chết, người lính không có gì ngoài tình yêu thương đùm bọc của người xung quanh. 14. Qua hàng nước mắm, tôi nhìn theo mẹ và em trèo lên xe. (Khánh Hoài) 15. Trong tấm áo dài màu thiên thanh từ ngày may chưa bao giờ xỏ tay, bà mẹ trẻ đẹp đến nỗi chính ông Phán cũng phải lấy làm ngạc nhiên. (Nguyễn Minh Châu) 16. Chưa nghe hết câu, tôi đã hếch răng lên, xì một hơi rõ dài. (Tô Hoài) 17. Từng nhát một, cối giã gạo nổi lên tiếng ken két thong thả. (Nguyễn Công Hoan) 18. Theo ánh sáng lấp lánh của các ao ruộng, chị Dậu lần đường đi đến nhà hàng cơm ban trưa, định trú chân đến sáng. (Ngô Tất Tố) 19. Còn tôi, chỉ vì hai đồng bạc mà phải tuyệt giao với một người yêu. (Nguyễn Công Hoan) 20. Để có thể sớm trở về cơ quan tiếp tục làm việc, tôi cũng phải tự chữa bệnh cho tôi. (Nguyễn Minh Châu) 21. Các công ty, để chống trộm, đã trang bị hệ thống camera. 22. Hôm qua và hôm kia, u bán hai gánh khoai lang được năm hào mà đã tiêu gì đâu. (Ngô Tất Tố) 23. Hai tay đút túi quần, lão cúi đầu mà đi, có vẻ ngẫm nghĩ như một nhà triết học. (Vũ Trọng Phụng) 24. Ngày và đêm, phải cắm đèn cắm đóm mới khỏi vướng vấp va đập. (Lê Lựu) 25. Nóc bếp láng giềng, ngọn khói bốc lên nghi ngút. (Ngô Tất Tố) 26. Nó, từ sáng đến tối, chỉ nhởn nhơ rong chơi. 27. Hoa học chăm chỉ cật lực, từ sáng tinh mơ đến trời tối khuya. 28. Anh muốn làm việc một cách thẳng thắn, tự do. (Nguyễn Công Hoan) 29. Lại hai nách hai con, chị bế chúng vào ngồi trong chõng. (Ngô Tất Tố) 30. Đàng hoàng trong bộ quân phục, tôi như lấy lại được sinh khí, dẫu rằng toàn thân vẫn đau nhừ, đầu óc váng vất. 31. Chân tay run lên như điện giật, ông trợn mắt hỏi không ra tiếng. (Vũ Trọng Phụng) 32. Là vì nhờ tiền dành dụm, người ta vẫn có đủ cả cơm lẫn rượu. (Nam Cao) 33. Do một sự tình cờ, y biết được tên Tư. (Nam Cao) 34. Một trăm bạc này, chẳng vào đâu thực. Hằng ngày, chồng bà có thể thu hơn ngần ấy lãi. (Nguyễn Công Hoan) 35. Sang năm, chúng ta sẽ đem đến cho mỗi gia đình một bộ sưu tập về thuyền và biển. (Nguyễn Minh Châu) 36. Bằng sắc mặt ôn hòa và dễ dãi, Nghị Quế nhìn vào mắt chị Dậu. (Ngô Tất Tố) 37. Nhờ cái đặc biệt của hai chòm râu, chị Dậu nhận ra ông Phủ. (Ngô Tất Tố) 38. Chung quanh, những người hiếu kì đứng vòng trong vòng ngoài để thỏa mãn trí tò mò. 39. Tan buổi hầu kiện, chị Dậu lật đật chạy xuống cổng đình tìm con. (Ngô Tất Tố) 40. Lâu lắm, cháu không được về, con nhớ cháu quá. (Nam Cao) |