“Những người lề mề ấy, khi ra sân bay, lên tàu hỏa, đi nhà hát chắc là không dám đến muộn, bởi đến muộn là có hại ngay đến quyền lợi của họ. Nhưng đi họp, hội thảo chung, có đến muộn cũng không thiệt gì. Thế là chậm hết lần này, đến lần khác và bệnh lề mề không sửa được
1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là gì?
2. Em hiểu “bệnh lề mề” ở đây có nghĩa là gì? Cách nói “bệnh lề mề” sử dụng biện pháp nghệ thuật nào? Nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật đó?