Có ý kiến cho rằng tình cảm, cảm xúc trong văn biểu cảm phải là tình cảm, cảm xúc thấm nhuần tư tưởng nhân văn. Qua hai đoạn văn sau, em có tán thành không
Có ý kiến cho rằng tình cảm, cảm xúc trg văn biểu cảm phải là tình cảm, cảm xúc thấm nhuần tư tưởng nhân văn. Qua hai đoạn văn sau, em có tán thành k?
(1) Thảo thương nhớ ơi! Mới ngày nào Thảo còn ngồi chung 1 bàn vs Hồng, Minh, Ngọc, thế mà nay Thảo đã theo cha mẹ vàoTP HCM để cho bọn mk xiết bao mong nhớ. Thảo có nhớ những làn chúng mk cùng dạo Hồ Tây, cùng chơi Thủ Lệ, cùng tham quan Ao Vua? Thảo có nhớ 1 lần mk ốm dài, Thảo chép bài cho mk?
(2) Trên đài, 1 người con gái nào đó vừa hát 1 bài dân ca của nước ta trg đêm khuya. Bây giờ tất cả lặng im rồi, giọt sao ngoài khung cửa đọng lại, đứng im, k nháy nữa, đêm đã đi vào chiều sâu, mà vẫn còn nghe âm vang mãi giọng hát của người con gái lúc nãy. 1 giọng hát dân ca, ngân nga bát ngát như cánh cò trên đồng lúa miền Nam chạy tới tận chân trời , có lúc rụt rè, e thẹn như khoé mắt người yêu mới gặp, có lúc tinh nghịch, duyên dáng như những đôi chân nhỏ thoăn thoắt gánh lúa chay trên những con đường làng trộn lẫn bóng tre và bóng nắng... Có lẽ k phải 1 người con gái đã hát trên đài. Đó chính là quê hương ta đg lên tiếng hát. Tiếng ngân nga dội lên từ lòng đất, ở trg đó một góc vườn có đôi cây sầu đông và 1 giàn bầu đong đưa quả nặng, 1 ngày đã xa, mẹ ta đã chôn nhúm rau của ta thuở mới lọt lòng. Đó là tiếng ngân của mặt đất, của dòng sông, của những xóm làng và những cánh đồng sau 1 ngày lao động và chiến đấu.