Non nước cùng ta đã có duyên, Được nhàn sá dưỡng tính tự nhiên. Trường Canh hỏi nguyệt ta dừng chén, Pha Lão chơi thu khách nổi thuyền. Lòng chẳng mắc tham là của báu. Người mà hết lụy ấy thần tiên Vua Nghiêu Thuấn, dân Nghiêu Thuấn Dường ấy ta đà phỉ sở nguyền.