Cảm nhận của em về đoạn thơ sau: "Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa, Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ ... Ôi kỳ lạ và thiêng liêng – bếp lửa" (Bếp lửa - Bằng Việt)
Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa
Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ
Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm
Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Nhóm niềm yêu thương, khoai sắn ngọt bùi,
Nhóm niềm xôi gạo mới, sẻ chung vui,
Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ...
Ôi kỳ lạ và thiêng liêng – bếp lửa!