Viết bài phân tích tác phẩm "buổi sáng" trích "út quyên của tôi" của nguyễn nhật ánh bài sau:Viết bài phân tích tác phẩm "buổi sáng" trích "út quyên của tôi" của nguyễn nhật ánh bài sau : (Lược một đoạn: Tuấn đang ăn khoai và xem đàn ong làm tổ thì Tí Hoa qua chơi. Thấy Tí Hoa thèm mầu khoai, Tuấn liền ăn vội. Nhưng sau đó biết bạn đói, Tuấn đã rất ân hận nên quyết định lấy tiền mẹ cho mua tập vở để mua bánh mì thịt cho bạn). Tí Hoa trố mắt: - Tiền mua tập sao anh lại đem ra mua bánh mì? Thế anh lấy tập ở đâu mà đi học?Câu hỏi của Tí Hoa khiến Tuấn đâm lúng túng. Chẳng lẽ nó nói thật sở dĩ nó lấy tiền mua tập đi mua mì là do không nỡ nhìn Tí Hoa nhăn nhỏ vì đói STATUE O Hơn nữa nó cũng không thể khai ra vừa nghe nhắc tới bánh mì thịt, bụng nó cũng đột nhiên đâm còn các dữ dội! Ngắc ngứ một hồi, Tuần gãi gãi đầu, giọng khỏa lấp: - Ối giời! Không có tập mới thì kiếm những trang thừa trong đồng tập cũ đóng lại chứ lo gì! Nhà tao tập cũ cả khôi. Nghe vậy, Ti Hoa mới yên tâm đưa khúc bánh mì lên miệng. Nhịn đói từ sáng đến giờ, Tí Hoa ăn ngầu ăn nghiến. Nhoảng một cái, trong khi Tuần mới cần được một, hai miếng, khúc bánh mì trên tay Tí Hoa đã biến mất như có phép lạ. Vậy mà dường như nó vẫn còn thấy đói. Nó nhìn khúc bánh mì trên tay Tuần, cần môi hỏi: - Sao anh ăn chậm rì vậy? Đọc thấy về thòm thèm trong mắt bạn, Tuấn chìa khúc bánh mì ra: - Tao chả thấy ngon lành gì cả! Mày ăn giùm tao đi! Tỉ Hoa mừng lắm. Nhưng nó vẫn không đưa tay ra, mà tròn mắt: - Sao khi nãy anh bảo anh thích bánh mì thịt? - Tao nói lộn! - Tuấn ngó lên trời - Tao thích bánh mì cả cơ! Còn bánh mì thịt là tao... ghét nhất trên đời - Ngô quả hến! Cái gì anh ghét thì em thích! - Tỉ Hoa hồn nhiên nhận xét, và nó hớn hở thò tay cầm lấy khúc bánh mì Tuấn đưa - Vậy mà em tường anh cũng thích giống như em chút Tuần không nói gì. Nó kín đáo nuốt nước bọt đánh ực và cổ không nghĩ gì đến chuyện "bánh mì thịt bánh mì cá" bằng cách đưa mắt nhìn về phía cây ổi xem bọn ong đã làm tố đến đâu. Nhưng cành ong làm tố không hiểu sao bây giờ chẳng còn hấp dẫn Tuần nữa. Nó cứ bị "ám ảnh” mãi về chuyện... bánh mì. Cuối cùng, không nhịn được, nó liên quay mặt sang phía Tí Hoa. Lúc này khúc bánh mì trên tay Tí Hoa chỉ còn một mấu bé tẹo. Thầy Tuấn nhìn chằm châm mấu bánh trên tay mình, Tí Hoa liễn chia ra: - Anh ăn thử một miếng xem! Bánh mì thịt ngon thì mỗ mà anh chêt Ừ, để tạo ăn thử xem nào! Vừa nói Tuần vừa hì hứng cầm lấy mẫu bánh thửa bỏ tọt vào miệng. Nó nhai chóp chép, ực một cái, rồi gật gù: - Ừ, ngon ghê! Nói xong, Tuần cười toe. Tí Hoa cũng cười, và nói, giọng đắc thắng - Thấy chưa! Em đã bảo bánh mì thịt ngon tuyệt mà anh không tình Chú thích: |