Lớn chậm thôi, bạn nhé!

358 lượt xem
Lời nhắn tới bạn đọc 
Ai trong chúng ta cũng có những kỉ niệm buồn vui thời thơ ấu, tuổi học trò, kể cả tuổi thanh xuân. Từ khi còn nằm trong nôi mút ngón tay như mút kẹo; rồi đến lúc bập bẹ tập nói, chập chững biết đi; bắt đầu học mẫu giáo:... đến khi rời xa vòng tay cha mẹ, mái ấm gia đình thì người ta cảm thấy mình lớn thật rồi. Với những ai không thích sự so sánh, áp lực học hành từ gia đình thì hẳn sẽ vui sướng biết bao. Chúng ta tự do bay nhảy, hành động, suy nghĩ theo ý ta, hưởng chán chê vui vẻ cùng khoan khoái. Khi bắt đầu lập gia đình, sinh con cái, giải quyết chuyện trong nhà, ngoài xã hội, ta lại giật mình nhớ về những năm tháng đã qua, tiếc rẻ một phần đời tươi đẹp trước đó.
Tôi không phải một người đã sớm có gia đình riêng, không phải một sinh viên vừa tốt nghiệp ra trường. Tôi chỉ đơn giản là một cô nhóc... 13 tuổi đang học lớp 7. Tất nhiên tôi không quá rảnh để ngồi viết linh tinh như nhiều người nghĩ. Tôi không thực sự có sở trường viết văn hay truyện, nhưng tôi có thể viết ra những gì mình nghĩ. Đây là câu chuyện về những gì đã qua, đã mất của riêng tôi, và cả những người giống tôi, thậm chí lớn tuổi hơn. Đó là cha mẹ, anh chị, và bạn bè.
Các bạn có thể coi đây như một cuốn nhật ký để tâm sự, giãi bày. Hãy coi trọng từng mẩu truyện. Vì tôi tin bạn sẽ tìm thấy một phần của mình trong đó!
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k