THANH TRIỀU NGOẠI SỬ 3 - Chương 17: Thuyết phục

84 lượt xem

- Thừa tướng đại nhân căn dặn chúng em không để cô nương rời khỏi đây.
Uyển Thanh nắm cổ tay nữ thần y, nói.
Nữ thần y té ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh chiếc bàn trà đặt ở giữa phòng, bắt đầu khóc tức ta tức tưởi, khóc thật đau đớn, khóc thật tủi lòng.
Uyển Thanh buông tay nữ thần y ra, nàng nhìn mấy dòng nước mắt không ngừng rơi xuống đôi má xanh xao, chảy dài lên đôi môi tím tái. Sau khi trở về từ Thừa Đức trông nữ thần y không có một chút sức sống. Uyển Thanh nén tiếng thở dài, nàng không biết phải nói gì để an ủi nữ thần y bây giờ? Nữ thần y gục hẳn đầu xuống bàn, vùi đầu vào hai cánh tay khóc sướt mướt, khóc như chưa bao giờ được khóc. Uyển Thanh càng hoảng hơn nữa, càng cuống quýt hơn nữa, suýt đánh rơi cả chén cháo trên tay. Nàng nghĩ tới đứa bé trong bụng nữ thần y, cả ngày nay nữ thần y chưa ăn gì. Uyển Thanh đi tới đi lui trong phòng, trong lòng như có nguyên cả một vạc dầu sôi, đốt nóng trái tim nàng hừng hực. Cuối cùng, nàng dùng tay dịu dàng vuốt ve mái tóc nữ thần y, nói thật nhẹ nhàng:
- Van cô, xin cô đừng nên khóc nữa, được không? Cô nương không chịu ăn uống, suốt ngày trầm cảm thế này sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe và tâm lý của em bé sau này mất!
Uyển Thanh không nói những lời này còn đỡ, nghe nàng nói như thế, nữ thần y càng khóc nhiều hơn. Uyển Thanh đực mặt ra, ngẩn ngơ.
Bên ngoài có tiếng chân, rồi tiếng cọt kẹt, cửa mở và Tuệ Dung đi vào. Uyển Thanh đi đến nhìn Tuệ Dung như cầu cứu.
- Làm sao bây giờ? - Uyển Thanh hạ giọng hỏi – Tỷ thử khuyên cô ấy xem sao, bảo cô ấy đừng khóc nữa mà. Muội đã hết cách rồi.
Tuệ Dung đứng ở giữa phòng nhìn Uyển Thanh một cái thật sâu, lại đưa mắt nhìn dáng ngồi của nữ thần y, miệng Tuệ Dung lẩm bẩm lầm bầm, không biết nói những gì. Sau đó, Tuệ Dung đáp lời Uyển Thanh trong chua chát:
- Cô ta không ăn, hoàng thượng không hề hay biết, cho dù có biết cũng không hề đau lòng, chỉ có thừa tướng đại nhân đau lòng!
Nữ thần y vẫn không ngừng khóc, Tuệ Dung bước lại đứng cạnh nữ thần y.
- Cô không biết đâu - Tuệ Dung nói với nữ thần y - Cả ngày nay cô nương không chịu ăn uống, lục phủ ngũ tạng của thừa tướng đại nhân cũng đã bị cô làm tan nát cả rồi!
Uyển Thanh bước lại gần bàn. Tuệ Dung nói thêm:
- Cô nương không biết thừa tướng đại nhân yêu cô nhiều đến mức nào đâu, trước khi cô chính thức rơi nước mắt, ngài đã thấy đau lòng!
Tiếng khóc nhỏ dần chỉ còn tiếng thút thít, Tuệ Dung cầm lấy chén cháo trên tay Uyển Thanh, tiếp:
- Để tôi nói cho cô nghe một chuyện, nếu như thừa tướng đại nhân ngài ấy có quyền lựa chọn số mạng của mình, tôi tin rằng ngài thà làm Trịnh thân vương, một người sắp sửa lên đoạn đầu đài còn hơn làm Tần Thiên Văn tan nát trong lòng như hiện tại!
Tiếng khóc ngưng hẳn, Tuệ Dung đặt chén cháo xuống bàn, tiếp tục nói:
- Thật sự ban đầu, ngài ấy vốn nghĩ từ bỏ thương yêu dành cho cô, để có thể tìm được sự thanh thản trong tâm hồn, nhưng khi từ bỏ lòng ngài ấy lại càng sinh ra quyến luyến nhiều hơn, vì tình yêu dành cho cô tha thiết quá, nên cuối cùng ngài ấy chỉ thấy tấc lòng xáo loạn không lúc nào yên được!
Tuệ Dung nói tới đây bên ngoài phòng có tiếng chân. Uyển Thanh nhìn ra hành lang, nàng thấy Cửu Dương định vào nhưng chàng đột nhiên sững lại ở ngưỡng cửa, sau đó chàng quay mình rời đi.Đêm đã bắt đầu vây quanh, mặt sông trắng đục. Cửu Dương bước qua cầu, thơ thẩn dọc theo bờ sông chàng đi dần tới ghềnh đá. Bốn bề yên tĩnh, chỉ có tiếng gió và tiếng nước đập vào ghềnh đá bầu bạn. Thế giới về đêm ở bên bờ Vô Định hà ngập đầy bí mật. Lạnh giá, đáng lẽ chàng phải run lập cập, thế mà đầu chàng vẫn nóng như lửa đốt.
Một canh giờ trước chàng định đi thăm nữ thần y, nhưng khi nhìn thấy nữ thần y vô cùng tiều tụy trái tim chàng như chùng lại và cảm thấy ruột gan đau thắt, chàng quay mình bỏ đi.
Tuệ Dung cũng đi lần đến xuống chân cầu, nghe tiếng nước rì rào. Trong đêm tối ánh sáng vẫn lấp lánh trên mặt sông. Tuệ Dung không đến gần Cửu Dương, để chàng một mình yên tịnh, nàng tìm một tảng đá to ngồi xuống chống tay lên cằm, nhìn con nước chảy dưới chân.
Cửu Dương đứng bên một tán liễu, thật lâu, nhìn mặt sông, nước vẫn chảy, chàng vẫn hiện diện, có điều trong vài ngày ngắn ngủi nữa... Chàng đã suy nghĩ kỹ rồi, chàng sẽ giúp nàng, mặc dù nàng đã thuộc về người đàn ông khác, thuộc về người đàn ông vốn là kẻ gián tiếp gây nên cái chết của anh trai chàng. Nhắm mắt lại, chàng thật sự muốn mình cứng rắn như đá. Nhưng, chàng thật sự không hóa đá được, chàng yêu nàng quá! Chàng yêu nàng mãi mãi, cả thể xác lẫn tâm hồn. Bây giờ đứng giữa bóng đêm một mình, chàng uống lấy từng giọt khổ đau do nàng đem lại, càng đau khổ chàng càng yêu nàng hơn. Nàng, như mũi dao nhọn đâm sâu vào tim chàng. Nước sông đen như mực đang chảy chầm chậm, như những dòng máu cuối cùng của quả tim tan nát.
Đêm khuya, Cửu Dương bước từng bước nặng nề về phủ. Tuệ Dung đi bên cạnh chàng. Bóng đêm u ám như phản chiếu đúng tâm trạng bên trong nàng lúc này, sầm tối, ngột thở. Mấy lần Tuệ Dung ngẩng nhìn sang Cửu Dương, định lên tiếng hỏi điều thắc mắc trong lòng nàng nhưng cuối cùng nàng im lặng. Mặt chàng lạnh tanh, vẻ mặt tuyệt đối thờ ơ và không thể đoán nổi. Đổi gì để biết điều chàng đang nghĩ? Chỉ còn tám ngày nữa thôi. Chàng dự định sẽ làm sao? Tuệ Dung thở dài, ước gì nàng biết chàng đang nghĩ gì.
Cửu Dương dường như không để ý đến sự hiện diện của Tuệ Dung bên cạnh chàng, chàng như đi bộ một mình trên con đường vắng hun hút. Cái lạnh cuối thu càng khiến lòng chàng tê tái. Tâm trạng ngổn ngang những suy tính, những tiếc nuối. Giá như năm đó chàng không rời khỏi Hàng Châu, giá như chàng đưa nàng theo đến Đồng sơn… Những cái giá như cứ luẩn quẩn trong đầu chàng. Nhưng khi người ta nói “giá như” cũng có nghĩa mọi chuyện đã quá muộn rồi!
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k