Đồng quê êm ả. Đồng quê yêu thương. Có bao nhiêu là tiếng nói, tiếng gọi ta về sống lại một thời ấu thơ êm đềm, dù cho ta ở một phương trời nào xa lắc. Rồi ta tự lắng nghe trong lòng ta những tiếng đồng quê thân thương ấy cứ cất lên vô hình trong sâu thẳm tim ta… Ôi khúc nhạc muôn đời. Tim ta ơi, phải thế không?
( trích Tiếng đồng quê- Băng Sơn)
Đoạn văn trên đã gợi cho em cảm nhận được tình cảm của tác giả Băng Sơn đối với quê hương như thế nào? ( trình bày bằng đoạn văn khoảng 7 câu)