"Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần.
Tôi có nghĩ tới cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Còn cái chính: liệu min có nổ, bom có nổ không ? Không thì làm cách nào để châm min lần thứ hai? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiễn. Và mo hoi thẩm vào môi tôi, mån mặn, cát lạo xạo trong miệng."
Từ câu chủ đề sau viết 1 đoạn văn diễn dịch, trong đoạn có sử dụng khởi ngữ,gạch chân dưới chủ ngữ : “Đoạn văn cho ta thấy tinh thần trách nhiệm cao của các cô gái thành niên xung phong khi làm nhiệm vụ.”