Những ngày này, Việt Nam đang trải qua những ngày khó khăn. Trong khoảng thời gian hai tuần qua, số ca nhiễm đã tăng vọt lên gấp 4 lần. Nỗ lực và niềm tự hào khi dừng ở những con số bệnh nhân trước đó đã không còn, dịch Covid-19 đã có mặt ở nhiều thành phố lớn. Mọi người đều lo sợ và chuẩn bị tinh thần cho một bức tranh xấu soos có thể xảy ra.
... Chưa bao giờ, ta thấy mình phải có trách nhiệm vói đất nước và nhân dân như thế này. Để trái với sự nghi kỵ, vô cảm mà bằng quan của một số người - chất xúc tác tốt nhất cho dịch bệnh lan nhanh - chúng ta vẫn còn những con người hy sinh thầm lặng, làm sáng ngời lương tri đẹp đẽ của con người
Từ đoạn trích trên, em suy nghĩ gì về trách nhiệm của bản thân trước đại dịch covid