Theo em, cách đối đáp của chị Võ Thị Sáu với kẻ thù cho thấy chị ấy là người như thế nào? Những chi tiết nào trong bài khiến em xúc động, cảm phục chị Võ Thị Sáu?Giải hộ mình bài này với ạ Chị võ thị sáu Bốn giờ sáng, chị Sáu bị dẫn ra khoẻ xà lim. Chị Sáu đã sẵn sàng trong bộ quần áo bà ba. Chúa đảo Giắc-ti, cò Cô-pơ-lanh, chúa ngục Pác-xi, chủ sở điều tra Đuy-lây, cố đạo Pháp…đều có mặt. Bọn chúng đến đều đông đủ vì hiếu kì? Vì ngạc nhiên? Vì kính phục? Vì đầu tiên có một nữ tù nhân còn dưới tuổi thành niên bị bắn ở ngoài đảo xa này. Giắc-ti hỏi chị: - Có khai gì nữa không? - Không Chúa ngục Pác-xi rót rượu đưa mời chị Sáu: - Một lát nữa cô sẽ bị xử bắn. Cô uống đi, hơi rượu sẽ làm cô thêm can đảm. Chị Sáu mỉm cười, trả lời: - Rất cảm ơn. Nếu các ông cần rượu để có thêm can đảm, xin mời cứ tự nhiên. - Tôi không có tội. Yêu nước không phải là một tội. Nhìn những người đang đào huyệt cho chị, chị dừng lại hỏi họ: - Huyệt của tôi? Những người tù đào huyệt nghẹn ngào không dám trả lời. Chị rút bông hoa gài trên mái tóc, đưa cho mấy người tù. - Tặng mấy anh bông hoa này. Hôm nay mấy anh mới đào một cái nhỏ. Nhưng ngày mai, mấy anh cần đào một cái huyệt thật to… Những người tù ngơ ngác nhìn nhau. Chị Sáu nháy mắt, hất hất về phía bọn Pháp: - Một cái huyệt thật to để chôn những kẻ bắn tôi hôm nay … Chị đã bước đến cái chết bằng lời ca với khí phách hiên ngang, bất khuất. Trước họng súng, chị hô vang những lời cuối cùng “Hồ Chí Minh muôn năm!”. |