Câu chuyện này đề cao điều gì?câu chuyện này đề cao điều gì ? ----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- TUẦN 2 TIẾT 1 Ông không là gi ca. Ông môi đi thẩm Hột NJ một chai mặt ông rưng. Ong mang cho me cháu ni ông láo vào nhà, chợt Thuận nhìn thấy dang đi tập tồnh hơi ki di cu ng ic này Thuận lại nghĩ: "Chấc ông lão đến nhà và mẹ minh gi đây nên Thuận tiếp lấy lệ. Mãy phút sau, ông lão đứng lên: Thôi ông về để cháu còn nău cơm kẻo muôn. Doc bài văn sau và thực hiện các yêu cầu bên dười. Ông là ai ? Ông đi, ông tên gì để châu về nói với mẹ châu ? -Châu cứ nói ông là ông Phúc chữa xe máy ngày xưa. Bố Thuận từ nước ngoài gọi điện về báo tin sắp cho Thuận sang thâm b Thuận mừng lãm. Mẹ về, nó chạy ra mở cổng cho mẹ rồi liu riu kể cho me chuyện bố sắp cho nó đi nước ngoài mà quên không nhắc gì chuyện c ông cụ lạ mặt đến. Nhin thấy chai mặt ong trên bàn, me hỏi: Có ai đến nhà ta ? Da, có một ông già đến nồi muốn gặp mẹ và cho mẹ chai mát ong Thuần đang ăn cơm thinghe'thấy có tiếěng chuông reo đứt quảng Hin phy nayời hàch, bám chuông một cach ngập ngùng Đứng bên nga canh cổng là một ông giá xa la. Suyt nữa Thuận nghĩ đó là mỗt ông làc an may Tuy 'nhiên về mat của ông có vẻ chân thật đàng hoàng làm nà yên tâm. - Ông cụ tên gì ? - Cụ tên là Phúc a! fam ad, at Me vốn vã - Con tiếp cụ thế não ? Chào châu chậu là con me Thoa à ? Vang a. Ông là ai ? Me cháu cổ nhà không Con không để ý lắm. Trông cụ hơi lôi thôi. Chắc cụ có việc gì cần nhờ mẹ. Mẹ Thuận nghiêm mặt: Me chàu đi vấng chưa về Me có nói lúc nào vé không si t d -Châu không biết a. Ông lBo tấn ngắn còn Thuận do qư nửa muốn mặi yào nhài nữa - Con không được hỗn. Ngày xưa cụ là hàng xóm của mẹ. Và cụ Bhúc còn là ân nhân của mẹ. Ngày giặc Mỹ nêm bom, mẹ mới bảy tuổi Nhà rúng bom, hám sập, chính cụ Phúc lúc đó đã lần vào cần nhà đổ lôi mẹ ên. Cụ bị một cái dấm nhà sập xuống, đề gãy chân. Cụ bị tập tênh từ đó. Mọi người nhà cụ chết bom hết, cụ chẳng còn ai thân thích. Nói đến đây đôi mắt mẹ đồ hoe, ngần nước. -Ong là ? (Theo ĐỒ BẢO CHÂU) 51 |