Đọc và trả lời câu hỏi: Tại sao “Càng nghe bạn bè trầm trồ thán phục”, cây xấu hổ lại “càng thêm tiếc”? Qua đó, em rút ra cho mình bài học gì?
Gió rào rào nổi lên. Có một tiếng động gì lạ lắm. Những chiếc lá khô lạt xạt lướt trên cỏ.
Cây xấu hổ co rúm mình lại.
Nó bỗng thấy xung quanh xôn xao. He hé mắt nhìn: không có gì lạ cả. Lúc bấy giờ nó mở
bừng những con mắt lá và quả nhiên không có gì lạ thật. Nhưng những cây cỏ xung quanh vẫn
cứ xôn xao. Thì ra vừa mới có một con chim xanh biếc, toàn thân óng ánh như tỏa sáng không
biết từ đâu bay tới. Con chim đậu một thoáng trên cành cây thanh mai rồi lại vội vàng bay đi.
Các cây cỏ xuýt xoa: Hàng nghìn hàng vạn những con chim đã bay ngang qua đây chưa có một
con chim nào đẹp đến như thế.
Càng nghe bạn bè trầm trồ thán phục, cây xấu hổ càng thêm tiếc. Không biết có bao giờ con
chim xanh huyền diệu ấy quay trở lại.
(Trần Hoài Dương)
Tại sao “Càng nghe bạn bè trầm trồ thán phục”, cây xấu hổ lại “càng thêm tiếc”? Qua đó, em
rút ra cho mình bài học gì?