“Tác phẩm nghệ thuật nào cũng xây dựng bằng những vật liệu mượn ở thực tại. Nhưng nghệ sĩ không những ghi lại cái đã có rồi mà còn muốn nói một điều gì mới mẻ.”
Trích “ Tiếng nói của văn nghệ” (Nguyễn Đình Thi)
Từ nhận định trên, em hãy cảm nhận về “điều mới mẻ” của từng tác giả khi tái hiện hình ảnh hoa cỏ mùa xuân trong các câu thơ sau:
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.
( Truyện Kiều - Nguyễn Du)
Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc.
(Mùa xuân nho nhỏ - Thanh Hải)
( mọi người trình bày thành đoạn khoảng 200 chữ hoặc hơn giúp em với ạ)