Đọc bài văn sau :Đọc bài văn sau : Tôi đã trở về trên núi cao chúng tôi đi về phía một trời. Mặt trời đang ở phía sau dây núi kia, mới chỉ thấy những tia nóng hình nan quạt hát lên. Con đường đây những vết chán dễ càng lúc càng dốc, những con bọ gậy bò lõm ngổm trên đám lá vàng ướt sùng sương đêm. Càng lên cao, rừng càng âm u. Ở những cánh rừng như thế này, trời tối khi nào, đầm trẻ mải chơi không kịp biết. Trên đầu, tán cây ken dày khít, ong bay vù vù. Đàn dê không cần đuổi cũng đã chạy trước, sục vào những bụi cây gai mịt mùng. Và đây, tôi đang đứng trên đỉnh của một trong những ngọn núi hùng vĩ nhất Tây Côn Lĩnh. Gió lồng lộng thổi như muốn cuốn tôi bay lên cao.... Và kia, oà ra trước tôi, xanh rợp, fím ngắt, bàng bạc trắng, dập dềnh như những con sóng là cả triền núi mơn mởn ngải đắng vừa thức dậy từ sương mù. Tôi lao vào đấy, úp mặt lên nó trong một trạng thái nửa mê nửa tỉnh, tựa hồ quay về những năm tháng rất xa. Tôi như gặp lại cha tôi ở đây. Kìa, cha tôi ! Ông vẫn cường tráng, vâm váp, tôi rúc vào ông như một con gấu non... Tôi đã trở về nơi tôi sinh ra, nơi mặt trời lên muộn nhất và đi ngủ ớm nhất. Tôi đã trở về trên núi cao. Theo ĐỖ BÍCH THUỶ 2 Chọn câu trả lời đúng : a) Bài văn trên miêu tả cảnh gì ? Cảnh mặt trời mọc. Cảnh núi rừng Tây Côn Lĩnh. Cảnh đoàn người đi về hướng mặt trời. |