Xác định phương thức biểu đạt chính trong văn bản trên...Lười biếng là thói quen không muốn tách mình ra khỏi cảm xúc tốt can cợt để vươn tới những cảm xúc tốt sâu sắc hơn. Cũng như con mèo thích cuộn tròn mãi trong bếp tro hay chiếc khăn ấm, dù rất đói nhưng nó lại rất tiếc khi rời xa cảm giác dễ chịu ấy để đón nhận cảm giác khó chịu là phải đứng dậy kiểm ăn. Những người mang tật lười biếng nhưng lại muốn hưởng nhiều, thích dựa vào sự giúp đỡ của người khác hay cầu vận may mà không chịu nỗ lực. Họ luôn lảnh nặng tìm nhẹ, hoặc đùn đẩy trách nhiệm cho người khác. Họ thích ăn, thích ngủ, thích những trò tiêu khiển giải trí. Họ chỉ thích thú với những trò họ yêu thích. Tức là họ thích làm những việc thuộc về năng khiếu có sẵn hơn là do rèn luyện hoặc nó không đòi hỏi phải vận động tay chân hay đào sâu suy nghĩ... Những kẻ lười biếng không bao giờ có đời sống ổn định hay một tương lai tốt đẹp. Nói cách khác, vương quốc của sự thành công không bao giờ có bóng dáng của sự lười biếng. " (Trích Hiểu về trái tim – Minh Niệm, NXB Tổng hợp TP.HCM, 2016, tr.351) Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính trong văn bản trên? Câu 2. Đoạn trích trên bàn về vấn đề gì? Chỉ ra câu văn thể hiện chủ đề của đoạn trích. Câu 3:Chuyển câu văn sau thành lời dẫn gián tiếp: “Họ luôn lánh nặng tìm nhẹ, hoặc đùn đẩy trách nhiệm cho người khác.” Câu 4:.Em rút ra được những bài học gì từ đoạn trích trên? |