TÌM 3 TÍNH TỪBộ đồ chơi tàu hỏa Nhân dịp Pê-cốt-xi được tặng huân chương, tôi mời cậu đến nhà chơi. Tôi đem tất cả đồ chơi ra. Pê-cốt-xi hết sức ngạc nhiên, thích thú khi thấy bộ đồ chơi tàu hỏa chạy được. Cậu trố mắt ngắm chiếc đầu máy có lò xo, những toa tàu màu đỏ và màu vàng. Tôi đưa chìa khóa để cậu lên dây chuyển động đầu máy, thế là cậu quỷ xuống mải mê chơi. Tôi chưa thấy cậu vui như thế bao giờ. Cậu luôn miệng: “Xin lỗi! Xin lỗi!”, khi gạt tay chúng tôi ra để chiếc tàu khỏi bị cản đường. Rồi cậu cầm lên, đặt xuống từng toa tàu một cách thận trọng, tưởng chừng như chúng làm bằng thủy tinh và cậu sợ hơi thở của mình làm mờ chúng. Cậu lau chùi phía trên, phía dưới từng toa. Lau xong, cậu ngắm nhìn chúng và cười một mình. Tôi nhìn cậu say sưa, nhìn cánh tay gầy guộc của cậu lòi ra trong ống tay dài rộng mà trong lòng trào lên nỗi xót thương cậu. Tôi muốn tặng cậu bộ đồ chơi này để cậu được vui, nhưng tôi còn phải hỏi ý kiến của bố đã. Đúng lúc ấy, có một mẩu giấy dúi vào trong tay tôi trong đó có một dòng chữ viết vội của bố: “Bộ đồ chơi của con làm Pê-cốt-xi thích. Bạn ấy lại không có đồ chơi. Chẳng lẽ con không nghĩ mình nên làm gì ư?”. Ngay lập tức tôi cầm bộ đồ chơi tàu hỏa lên hai tay đưa cho Pê-cốt-xi và nói: Mình muốn tặng cậu bộ đồ chơi này. Cậu lấy nhé! Pê-cốt-xi mở to mắt nhìn tôi chằm chằm như chưa tin điều tôi nói là sự thật. Bố tôi đến gần cậu và nói giọng nhẹ nhàng: Bạn tặng cháu đồ chơi này vì bạn yêu cháu, vì cháu rất thích nó. Đây là món quà bạn tặng cháu nhân dịp cháu được thưởng huân chương. Vẻ mặt Pê-cốt-xi lúc ấy sáng rỡ với xúc động khó tả. Cậu run run cầm bộ đồ chơi rồi nói lời cảm ơn. Pê-cốt-xi ra về, trông cậu thật sung sướng và đôi môi nở một nụ cười hiền hâu. TÌM 3 TÍNH TỪ TÌM BA DANH TỪ TÌM BA ĐỘNG TỪ |