Bị cười, không phải mọi người đều phản ứng giống nhau. Có người tỏ thái độ mặc kệ, bất cần, ai cười, người ấy nghe. Có người, nhân bị thiên hạ cười mà nghiêm túc soi xét bản thân, lặng lẽ sửa mình. Nhưng cũng có những người, bị tiếng cười của đám đông nhằm tới, do thiếu bản lĩnh, nên hoảng hốt, lo âu và tưởng rằng khiếm khuyết của mình là rất nghiêm trọng. Rơi vào bế tắc, họ tìm lối thoát trong hành vi tiêu cực. Như vậy, sự cười nhạo chẳng phải đã vô tình làm hại người ta đó sao?
Trước những sai lầm, khiếm khuyết của người khác, thái độ đúng đắn là nói rõ sự thật, góp ý chân thành chứ không phải cất lên tiếng cười hả hê, thể hiện một tâm địa hẹp hòi, nghiệt ngã. Bởi vì, khi mà khả năng yêu thương, đồng cảm, chia sẻ đối với người khác được bồi đắp trong ta khi ta, khi ta biết đặt mình vào hoàn cảnh người khác để suy và thức tỉnh, thì lúc ấy, tiếng cười không muốn nghe kia sẽ không có lý do gì để bật ra.
Từ kiến thức đọc hiểu đoạn văn trên, kết hợp với những hiểu biết xã hội, hãy viết đoạn văn (khoảng 1/2 trang giấy thi) trình bày suy nghĩ của em về cách ứng xử đúng đắn trước những sai lầm, khiếm khuyết của bạn bè.