----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- ĐỂ THAM KHẢO 1 KỲ THI TỐT NGHIỆP TRUNG HỌC PHỔ THÔNG Bài thi: NGỮ VĂN Thời gian làm bài: 120 phút, không kể thời gian phát để I. ĐỌC HIỂU (3.0 điểm) Đọc đoạn trích: “Chạm thu, lòng gợn heo may Nghe thời gian đọng hai tay lá vàng Se se gió gọi mùa sang Trưởng ơi nỗi nhớ lỡ làng cúc xưa Chạm thu, chao cảnh chim thơ Rút từng âm vọng xuống mùa buồn tênh Ngỡ tình đã ngủ vào quên Đậu hay thu vẫn lênh đênh tóc người Chạm thu, nắng ủa hiện ngồi Vàng phai ngọn là ngang trời nhớ thương Chiều nay áo trắng lạ thường Cúc xưa giờ nở lạc vườn nhà ai? Xin mùa thôi bớt heo may ** Vàng nguyên các nhớ những ngày chạm thu. (Trích Chạm thu, Nguyễn Liên Châu, dẫn theo Thơ tình tuổi học trò, NXB Văn hóa Thông tin, 1996) Trả lời các câu hỏi sau: Câu 1. Xác định thể thơ của đoạn trích. Câu 2. Xác định các từ ngữ có tác dụng cụ thể hóa trạng thái của nhân vật trữ tình khi “chạm” thu. Câu 3. Nêu nội dung của đoạn thơ sau: "Chạm thu, nắng ủa hiện ngồi Vàng phai ngọn lá ngang trời nhớ thương Chiều nay áo trắng lạ thường Các xưa giờ nở lạc vườn nhà ai?" Câu 4. Nêu ấn tượng của anh/ chị về đoạn trích. II. LÀM VĂN (7.0 điểm) Câu 1. (2.0 điểm) Từ nội dung đoạn trích ở phần Đọc hiểu, hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của anh/ chị về vai trò của trí thông minh cảm xúc (EQ) trong sự thành công của con người. Câu 2. (5.0 điểm) Phân tích đoạn trích sau: “Trong bảng tối, Mị đứng im lặng, như không biết mình đang bị trải. Hơi rượu còn nồng nàn. Mị vẫn nghe thấy tiếng sáo đưa Mị đi theo những cuộc chơi, những đám chơi. "Em không yêu, quả pao rơi rồi. Em yêu người nào, em bắt pao nào...". Mị vùng bước đi. Nhưng chân đau không cựa được. Mị không nghe tiếng sáo nữa. Chỉ còn nghe tiếng chân ngựa đạp vào vách. Ngựa vẫn đứng yên, gãi chân, nhai cả. Mị thần thức nghĩ mình không bằng con ngựa. Chó sủa xa xa. Chừng đã khuya. Lúc này là lúc trai đang đến bên vách làm hiệu, rủ người yêu dỡ vách ra rừng chơi. Mị nín khóc, Mị lại bồi hồi. Cả đêm ấy Mị phải trói đứng như thế. Lúc thì khắp người bị dây trói thịt lại, đau nhức. Lúc lại nồng nàn tha thiết nhớ. Hơi rượu tỏa. Tiếng sáo. Tiếng chó sủa xa xa. Mị lúc mê, lúc tỉnh. Cho tới khi trời tang tảng rồi không biết sáng từ bao giờ. (Trích Vợ chồng A Phủ, Tô Hoài, Ngữ văn 12, Tập 2, NXB Giáo dục Việt Nam, 2019, tr.8) Từ đó, anh/ chị hãy nhận xét về nghệ thuật xây dựng nhân vật của Tô Hoài.