Tôi không nhớ đã quen chị như thế nàoTôi không nhớ đã quen chị như thế nào, nhưng tôi luôn nhớ rõ ấn tượng đầu tiên của mình về chị. Chẳng phải nụ cười tươi tắn như nắng ban mai đã trở thành nét duyên, chẳng phải bộ quần áo hoa tuyết lung linh như những hạt ngọc mà chính là đôi mắt. Còn hạt sương nào long lanh hơn đôi mắt ấy? Còn nụ hoa nào dịu dàng hơn thế không? Còn vật gì to lớn mà lại chứa đựng nhiều yêu thương, nhiều tình cảm như hai hạt ngọc nhỏ nhắn ấy? Có lẽ là không. Bởi mỗi khi tôi buồn, ánh mắt ấy lại tỏa ra những ngọn lửa dịu dàng, ấm áp. Còn mỗi khi tôi vui, ánh mắt đó lại tràn đầy niềm tin yêu, trìu mến. Chị chăm lo cho tôi như một đứa em ruột của mình vậy. Chị dạy dỗ tôi nhiều điều. Có lẽ vì vậy mà không gì đo được tình cảm của tôi đối với chị. (Dẫn theo “Rèn luyện kĩ năng viết đoạn văn” - NXB ĐH Quốc gia TP. Hồ Chí Minh) Câu 1 (0,5 điểm): Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích. Câu 2 (0,5 điểm): Tìm một từ ghép có trong câu văn sau và nói rõ đó là loại từ ghép gì: “Còn vật gì to lớn mà lại chứa đựng nhiều yêu thương, nhiều tình cảm như hai hạt ngọc nhỏ nhắn ấy”. Câu 3 (1,0 điểm): Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ Điệp ngữ trong câu văn sau: “Chẳng phải nụ cười tươi tắn như nắng ban mai đã trở thành nét duyên, chẳng phải bộ quần áo hoa tuyết lung linh như những hạt ngọc mà chính là đôi mắt”. Câu 4 (1,0 điểm): Cảm nhận của em về hình ảnh người chị và tình cảm của người em (nhân vật “tôi”) đối với chị trong đoạn trích (trình bày bằng một đoạn văn từ 5-7 dòng). |