Bài thơ Đồng dao mùa xuân của tác giả Nguyễn Khoa Điềm đã vẽ lên hình ảnh người lính thật đẹp, thật đáng tự hào
Bài thơ Đồng dao mùa xuân của tác gải Nguyễn Khoa Điềm đã vẽ lên hình ảnh người lính thật đẹp, thật đáng tự hào. Một người lính trẻ hiện lên mộc mạc, gần gũi mà cao đẹp, vẫn còn thú vui con nít “mê thả diều”. Khi giặc đến, nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc, anh đã lên đường chiến đấu và anh dung hi sinh tren chiến trường ác liệt. Anh đã vĩnh viễn nằm lại nơi núi rừng Trường Sơn, thế nhưng hình ảnh của anh, sự hi sinh anh dung của anh thì đồng đội và nhân dân mãi chẳng thể quên. Anh ra đi để lại mùa xuân rực rỡ cho đất nước, để lại cuộc sống yên bình cho thế hệ sau. Bài thơ không chỉ là tấm lòng của tác giả dành cho người lính cụ Hồ mà còn là tình cảm của thế hệ sau, sự biết ơn chân thành của thế hệ đàn em đối với hi sinh lớn lao của những người chiến sĩ. Hình ảnh “Ba lô con cóc/ Tấm áo xanh/ Cái cười hiền lành” sẽ luôn in đậm nhắc nhở chúng ta luôn phải cố gắng học tập dựn xây đất nước để xứng đáng với sự hi sinh của các anh.
các bạn chia mở bai thân bài kết bài giúp mình với