Nao nao dòng nước uốn quanh,
Dịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.
Rằng: “Sao trong tiết thanh minh,
Mà đây hương khói vắng tanh thế mà?”.
Vương Quan mới dẫn gần xa:
“Đạm Tiên nàng ấy xưa là ca nhi.
Nổi danh tài sắc một thì,
Xôn xao ngoài cửa, hiếm gì yến anh.
Phận hồng nhan có mong manh,
Nửa chừng xuân, thoắt gãy cành thiên hương.”
(Trích Truyện Kiều, Nguyễn Du, Trần Trọng Kim, )
câu 1 xác định phương thức biểu đạt chính
câu 2 nội dung của đoạn trích trên là