CA DAO
1. Ngồi buồn đứng ra cầu thang,
Gió đưa ngọn cỏ tưởng chàng sang chơi
Ngồi buồn ra đứng cổng đào,
Ve sầu nó hót cành cao não nùng.
Nước đầy đổ đĩa khôn bưng,
Nàng về ấm phận chớ đừng quên anh.
2. Xin chàng bỏ áo em ra, Rồi
mai em lại đi qua chốn này,
Chốn này Nhã Lộng, Cầu Mây,
Rồi mai em biết chốn này là đâu.
3. – Đêm trăng thanh anh mới hỏi nàng
Tre non đủ lá đan sàng nên chăng?
– Đại Từ em thiếu gì giang Sao
anh lại hỏi đan bằng sàng bằng tre?
1) Bài ca dao số 3 so với ca dao của người Kinh có điểm gì khác? Nêu ý nghĩa của đặc điểm đó.
2) Các bài ca dao trên mang đậm dấu ấn của mảnh đất Thái Nguyên. Hãy chỉ ra các từ ngữ cho thấy điều đó.
3) Qua những bài ca dao trên, tình cảm của tác giả dân gian đối với quê hương Thái Nguyên thể hiện như thế nào?