Bài thơ Ánh trăng được viết theo thể thơ nàoÁNH TRĂNG Hồi nhỏ sống với đồng với sông rồi với bể hồi chiến tranh ở rừng vầng trăng thành tri kỷ Trần trụi với thiên nhiên hồn nhiên như cây cỏ ngỡ không bao giờ quên cái vầng trăng tình nghĩa Từ hồi về thành phố quen ánh điện, cửa gương vầng trăng đi qua ngõ như người dưng qua đường Thình lình đèn điện tắt phòng buyn-đinh tối om vội bật tung cửa sổ đột ngột vầng trăng tròn Ngửa mặt lên nhìn mặt có cái gì rưng rưng như là đồng là bể như là sông là rừng Trăng cứ tròn vành vạnh kể chi người vô tình ánh trăng im phăng phắc đủ cho ta giật mình. (Ánh trăng, Nguyễn Duy, NXB Tác phẩm mới, 1984) Nhận biết Câu 1: Bài thơ Ánh trăng được viết theo thể thơ nào? Năm chữ. Tự do Bốn chữ. Lục bát Câu 2: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài thơ trên là gì? Biểu cảm Miêu tả Tự sự Nghị luận Câu 3: Khi gặp lại vầng trăng trong một tình huống đột ngột, nhà thơ đã có cảm xúc như thế nào? Rưng rưng. Lo âu. Ngại ngùng. Vô cảm Câu 4: Trong bài thơ trên, tác giả nhắc tới những thời điểm nào? Hồi nhỏ, hồi chiến tranh và hồi về thành phố Hồi về thành phố Hồi nhỏ . Hồi chiến tranh. Câu 5: Biện pháp tu từ nào được sử dụng trong câu thơ “Vầng trăng thành tri kỉ”? Nhân hóa So sánh Nói quá Nói giảm, nói tránh Câu 6: Từ cứ trong câu thơ “Trăng cứ tròn vành vạnh” thuộc từ loại nào? Phó từ Danh từ. Động từ. Tính từ Thông hiểu: Câu 7: Từ tri kỉ trong câu “Vầng trăng thành tri kỉ” có nghĩa là gì? Người bạn rất thân, hiểu rõ lòng mình Biết được giá trị của người nào đó Người có hiểu biết rộng Biết ơn người khác đã giúp đỡ mình Câu 8: Từ người dưng trong câu thơ: “Vầng trăng đi qua ngõ - như người dưng qua đường” có nghĩa là gì? Người hoàn toàn xa lạ Lá người đã quen biết từ lâu. Là người mới quen biết. Là người vừa gặp là quen. Câu 9: Từ “vô tình” trong câu thơ “kể chi người vô tình” có những lớp nghĩa nào? Không có tình nghĩa, không có tình cảm Không chủ ý, không cố ý. Không có tội tình gì. Không cần thiết.. Câu 10: Hình ảnh “trăng cứ tròn vành vạnh” tượng trưng cho điều gì? Hình ảnh của quá khứ nghĩa tình, vẫn tròn đầy, trọn vẹn Hạnh phúc viên mãn, tròn đầy Thiên nhiên, vạn vật luôn tuần hoàn. Cuộc sống hiện tại no đủ, sung sướng. Câu 11: Vì sao đến cuối bài thơ, tác giả lại “giật mình” ? Vì tác giả chợt nhận ra sự vô tình của mình và thấy cần phải trân trọng những gì đã qua. Vì tác giả vốn hay bị giật mình trước những tình huống bất ngờ. Vì vầng trăng đã gợi lại kỉ niệm xưa. Vì bất ngờ “ta” gặp lại vầng trăng xưa. Câu 12: Tư tưởng mà nhà thơ muốn gửi gắm qua bài thơ là gì? Con người có thể vô tình, lãng quên tất cả, nhưng thiên nhiên, nghĩa tình, quá khứ thì luôn đong đầy, bất diệt Thiên nhiên, vạn vật thì vô hạn, tuần hoàn còn cuộc đời con người thì hữu hạn người Thiên nhiên luôn bên cạnh con người, là người bạn thân thiết của con Cuộc sống vật chất dù đầy đủ cũng sẽ tiêu tan, chỉ có đời sống tinh thần là bất diệt. Câu 13: Nhận định nào nói đúng nhất vấn đề về thái độ của con người mà bài thơ đặt ra? Thái độ ân nghĩa thủy chung cùng quá khứ. Thái độ với con người đã khuất. Thái độ đối với chính mình. Thái độ quan tâm đến mọi người. |