Phần I. Bài thơ “Đồng chỉ (Chính Hữu) đã khai thác chất thơ, vẻ đẹp của người lính trong cái bình dị, bình thường, chân thật. Trong bài thơ, tác giả viết: Ruộng nương anh gửi bạn thân cày Gian nhà không mặc kệ gió lung lay Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính. Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh Sốt run người vùng trán ướt mồ hôi. Áo anh rách vai Quần tôi có vài mảnh vá Miệng cười buốt giá Chân không giày Thương nhau tay nắm lấy bàn tay. 1. Trong các từ in đậm ở đoạn thơ, từ nào được dùng theo nghĩa gốc, từ nào được dùng theo nghĩa chuyển? Nghĩa chuyển được hình thành theo phương thức nào?