Viết bài văn phân tính truyện ngắn "Cái Ngần"Viết bài văn phân tính truyện ngắn cái ngần ----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- W A Câu 5. Người kể chuyên có thái độ như thế nào với hạt lúa thứ nhất Dong tinh 13 Hán khôn D. Phê phán Câu 6 Trucầu chuyển trên, khi được ông chủ mang nào xuống đất bat la thứ hai có tâm trạng A Buồn bộ B. Le làng A. CSung sướng Cầu và hơi về cai tạo, cầu văn hớn hở Cầu N. Ý nào dưới đây diễn đạt đang nhất nghĩa A. Điều dừng vị hoàn cảnh khó khăn và khi của D Dan D. Câu đơn. cánh là Đàm ng giao trên cánh đồng gồm đà thuộc hình cầu gửi cụm từ chết dần chết mòn" trong văn bản trên đ C. Cậu biệt B. Héo hát, tập lui dần không còn sức sống C. Không còn sức sống vì lâm vào hoàn cảnh khó khăn D. Buồn chán, bế tắc không có lối thoái Câu 9. Chi ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn trích sau. Hạt thứ nhất nhu thám t phải theo ông chu ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh din mà ta chung có, ta sẽ cứ ở khuất trong kho lúa thôi". Câu 10. Bài học cuộc sống tâm đắc nhất mà em rút ra từ câu chuyện trên là gì" Vì sao Phần I. Đọc- hiểu (6,0 điểm): Đọc văn bản sau và thực hiện yêu cầu: De 14 CÁI NGÀN Hạ Huyền Bố tôi vẫn thường nói với tôi. Nó khổ hơn con rất nhiều, con dừng tị bị với nó. "No" là cái Ngắn, con bé lang thang không có cha mẹ được bà tôi đem về nuôi trong một lần bà đi tàu từ Hà Nội về l hiệu sao nó òa khóc và dõi di theo bà tôi. Nó chẳng nhỏ tại sao nó đến được dây. Nó cũng chẳng nhờ nó tên gì. Bắt đầu tôi kẻ lúc thấy nó ngơ ngơ ngác ngác một minh trên sân gia quần áo rách nơi bẩn thỉu, bà tôi động lòng hỏi han nó thì khỏi ngày đó, cuộc sống dạng êm ả của tôi bị đảo lộn lung tung cả lên. Đầu tiên là mấy con búp bê xinh đẹp. Mẹ tôi bảo: "Con cho nó chơi với" Rồi hộp đồ xếp hình tôi vẫn cất cần thân trời thùng giấy các tông. Bố tôi bảo: “Con hãy chơi chung với nó". Bực nhất là nó chẳng thèm xin chơi với tôi. Nó muốn tất dỗ chơi của tôi ư? Đừng hỏng.. Tới năm đầu đi học nó mới được bổ đặt cho cái tên là Ngắn. Cả nhà gọi nó là cải Ngần. Nó quen dần với cái tên n Khi được gọi “Ngân ơi", nó toét miệng cười. Nó gọi bà tôi bằng bà, bố tôi bằng bố. Nghe ngọt không? Tôi nhiều lần qu nó. Bà mày à? Bà của tao chứ... Bố tạo chứ. Bố mày đấy à, đang ở... Tôi chỉ tay về rặng núi xa tít phía chân trời. Nó nh theo. bần thần gạ tôi. Cho em chung bà với... chung bố với... Có thể chủ. Cuối cùng nó cũng hiểu thần phận nó và dã ngo ngoãn xin tôi. Ở làng tôi rất nhiều cây xoan. Tháng hai, hoa xoan thả hương thơm ngát, rung tìm cả các phiến đã lát dường. Nhữ hàng rào cúc tần xanh mơn mởn trong mưa bụi mùa xuân. Dây ra hồng vàng quấn quýt đan vào nhau hưng những cảnh xa li ti như những vỏ trấu màu tim rơi nhẹ. Tôi với cái Ngần chơi trò công chúa về làng. Nó luôn bắt tôi làm công chúa là công chúa được đeo vòng vàng (vòng vàng làm bằng dây tơ hồng) . Nó cần thận trang điểm cho tôi xong rồi nghiêng ng cười ngặt nghẽo: "Chị Huyền giống hệt công chúa nhé”. Công chúa như thế nào tôi cũng không biết. Có gì khác với lũ c gái bình thường chúng tôi. Tôi làm bộ trang trọng di vào sân nhà. Cải Ngần vụn hoa xoan rụng dầy vạt áo, di sau tung lên dầu tôi, miệng ơi ới. “Tránh ra nhá, cho công chúa đi cái nhá. Chủ cún cũng rối rít lãng xăng chạy lui, chạy tới. Chan v công chúa, tôi bảo dõi cho nó. Cái Ngần lắc nguây nguẩy: "Em ủ làm được công chúa đâu. Em xấu lắm. Công chúa phải d chủ. Em làm người hầu công chúa thôi . Những mùa hoa xoan tim thấm thoắt qua nhanh. Vào một cái chúng tôi đã học lớp 9. Bà tôi dạo này yếu hẳn di. Bà nhiều về dễm. Mâm cơm hằng ngày của gia đình tôi không còn nhiều bát đĩa to dựng thức ăn như trước. Bố tôi hay ngồi lự sau những buổi đi làm về. Mẹ tôi lại chuẩn bị sinh em bé. Tất cả việc đồng áng một mình bố tôi gánh vác. Tôi và c Ngần sau buổi học lăn ra làm giúp bố. Tối tối đến giờ học bài, bố bắt chúng tôi vào học: Năm nay vượt cấp, các con phải chú ý bài vở hơn đấy. Tôi với các Ngân hai đứa không giáo ước nhưng đều cố đạt điểm tốt để bố vui lòng. Tuy khác lớp nhau nhưng chúng ( đều biết được kết quả học tập của nhau. Tôi là học sinh giỏi của lớp A thì nó cũng là học sinh giỏi của lớp C. ki thi t nghiệp, dám học trò lo xanh mặt. Tôi với cái Ngần thì "Yên chỉ làm bài xong bọn tớ sẽ viện trợ" – chúng tôi đùa với b như thế. Năm đó chúng tôi thi xong tốt nghiệp phải thi tiếp lên lớp 10. Buổi bảo tin danh sách trúng tuyển vào trường thông trung học tôi không tin vào mắt mình nữa: Cái Ngần không đỗ lớp 10. Khi tôi báo tin này với bố, bố tôi bỏ buổi cây, phóng xe dạp hộc tốc xuống trường huyện. Mẹ tôi hơi lại tôi: "Sao t Ngân lại không dỗ". Bà tôi thị rên rẩm: “Đúng là học tài thi phận. Rõ khổ.". Rồi bà lại họ khan từng hồi dài, Cái Ngần về, mặt buồn buồn. Tôi hỏi. Nó trả lời qua quýt: “Em bị diễm liệt.”. Bố tôi đạp xe từ trường về, thơ dài. "( Ngẫn không đỗ rồi, bị một môn điểm liệt " Không, tôi không tin được. Tất cả các môn cái Ngăn dầu học khá. Có môn v giỏi nữa. "Vấn đề” gì dây. Tôi quyết định cất công tìm hiểu. Có dứa mách: Không hiểu sao cải Ngần chép dề xong cứ ng im khóc thẩm. Thầy giám thị hỏi thì nó trả lời ấp úng là không hiểu bài, không làm được. Tôi nóng ruột. Hàn đô thị m gi? Đứa bạn trả lời: Môn Địa lý. Người tôi run lên. Môn Địa lý nó còn học giỏi hơn cả tôi. Đề năm nay không khói... Đúng rồi... Tôi chạy về nhà, tôi ra sau bếp: Sao mày cổ tinh không làm bài thi môn Địa l |