Phân tích hình tượng nhân vật Mị trong đoạn trích trên từ đó nhận xét giá trị nghệ thuật nhà văn Tô Hoài sử dụng trong đoạn tríchPhân tích hình tượng nhân vật Mị trong đoạn trích trên từ đó nhận xét giá trị nghệ thuật nhà văn Tô Hoài sử dụng trong đoạn trích ----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- Trong bóng tối, Mỹ đứng im, như không biết mình đang bị trói. Hơi rượu còn sống nàn. Mị vẫn nghe thấy tiếng sáo đưa Mị đi theo những cuộc chơi. "Em không yêu. quả pao rơi rồi. Em yêu người nào, em bắt pao nào.". Mị vùng bước đi. Nhưng chân đau không cựa được. Mị không nghe tiếng sáo nữa. Chỉ còn nghe tiếng chân ngựa đạp vào vách. Ngựa vẫn đứng yên, gãi chân, nhai cỏ. Mị thổn thức nghĩ minh không bằng con ngựa. Cho sùa xa xa. Chúng đã khuya. Lúc này, lúc trai đang đến gỗ vách làm hiệu, rù người yêu dò vách ra rừng chơi. Mị nín khóc, Mị lại bồi hồi. Cả đêm Mị phải trói đúng như thế. Lúc thì khắp người bị dây trói thịt lại, đau nhức. Lúc lại tràn trẻ tha thiết nhớ. Hai rượu tòa. Tiếng sáo. Tiếng chó sủa xa xa. Mị lúc mê, lúc tỉnh. Cho tới khi trời tang tàng rồi không biết sáng từ bao giờ. Mỹ bàng hoàng tỉnh. Buổi sáng âm âm trong cái nhà gỗ rộng. Vách bên cũng im ắng. Không nghe tiếng lửa réo trong là nấu lợn. Không một tiếng động. Không biết bên buồng quanh đấy, các chị vợ anh, vợ chú của A Sử có còn ở nhà, không biết tất cả những người đàn bà khốn khổ sa vào nhà quan đã được đi chơi hay cũng đang phải trói như Mị. Mị không thể biết. Đài người đàn bà lấy chồng nhà giàu ở Hồng Ngài, một đời người chỉ biết đi theo đuôi con ngựa của chồng. Mị chợt nhớ lại câu chuyện người ta vẫn kể: đòi trước, ở nhà thống lý Pá Tra có người trói vợ trong nhà ba ngày rồi đi chơi, khi về nhìn đến, vợ chết rồi. Mị sợ quá. Mị cựa quậy. Xem mình còn sống hay chết. Có tay, đầu, bắp chân bị dây trói xiết lại, đau đứt từng mảnh thịt. ( Trích Vợ chồng A Phủ, Tô Hoài) |