Trăng phương Nam như tan trong sươngTrăng phương Nam như tan trong sương Người phương Nam cạn chén “hồ trường”1 Từ giã kinh kì bạt lau lách Đuổi thú hung tàn dạt Biển Đông Người phương Nam ngày xưa áo tơi Dòng Hàm giang cuộn sóng không lời Đêm sâu đối ẩm, tràn chung rượu Rượu say tim bốc đến tận trời 1 Hồ Trường: chiếc bình nậm rượu, tác giả sử dụng điển tích trong bài thơ Hồ Trường của Nguyễn Bá Trác. 26 Người phương Nam đi là cứ đi Một chiếc ghe con có sá gì Đời lắm phong trần nên lỗi hẹn Không cần danh vị, bỏ vinh quy Người phương Nam say thì say trọn Người phương Nam buồn thì buồn sâu Nỗi nhớ cố hương còn chếch choáng Văng vẳng ầu ơ, giọng ví dầu... Cạn chén này đi rồi bạn về Bạn ở kinh kì ta ở quê Phương Nam nhuốm khóc tình tri kỉ Bạn bước xa dần, ta tái tê... (In trong Người phương Nam, NXB Văn hoá dân tộc, 2000) HƯỚNG DẪN ĐỌC HIỂU 1. Đọc lại bài thơ, em có thấy hiện tượng: các tiếng mang thanh bằng liên tiếp trên một dòng thơ; tiếng mang thanh bằng, thanh trắc không hoà phối nhịp nhàng,... Điều đó tạo nên một giọng điệu thơ như thế nào? 2. Qua bài thơ, em có nhận xét như thế nào về tâm hồn, tính cách điển hình của người Nam Bộ nói chung và người Bến Tre nói riêng? 3. Vẻ đẹp tâm hồn, tính cách của con người Nam Bộ được tập trung thể hiện qua từ ngữ, hình ảnh nào? |