Trong đêm khuya tôi vội ra khỏi nhà
Đến nhà ga, ghé vào phòng bán vé:
“Có thể, lần đầu trong nghìn năm qua
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ !..."
Cô bán vé trả lời: “Không có vé..."
(Trích Vé đi tuổi thơ, Robert I. Rozhdestvensky, Nguyễn Viết Thắng dịch)
Có người khi đọc đoạn thơ này đã trách người bán vé vì cách hồi đáp quá lạnh lùng trước một khát khao cháy bỏng.
Hãy viết bài văn ngắn (khoảng 500 chữ) trình bày quan điểm của em về ý kiến trên.