Có ý kiến cho rằng hai câu thơ "Vẫn biết trời xanh là mãi mãi/ mà sao nghe nhói ở trong tim" (trích viếng lăng Bác-Viễn Phương) dường như mâu thuẫn giữa cảm xúc và lý trí nhưng vẫn làm nổi bật tình cảm của tác giả đối với bác Hồ
Có ý kiến cho rằng hai câu thơ "vẫn biết trời xanh là mãi mãi/ mà sao nghe nhói ở trong tim" (trích viếng lăng Bác-Viễn Phương) dường như mâu thuẫn giữa cảm xúc và lý trí nhưng vẫn làm nổi bật tình cảm của tác giả đối với bác Hồ, em có đồng ý với ý kiến trên không?vì sao?