----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- Đọc bài thơ và trả lời câu hỏi sau:
Khoảng trời, hồ bơm - Lâm Thị Mỹ Dạ Chuyện kể rằng: em, cô gái mở đường Để cơn đường đem ánh khơi bừng thương Cho đoan xe kíp gió trả Em đã lấy tình yêu quốc gia mình thắp lên ngọn lửa Đánh lạc hướng thú, húng láp hôi bơm...
Đơn vị tôi hãnh diện qua con đường mòn Gặp bờ hồ nhắc chuyện người con gái. Một mẹ mòn, ngắn ngũi, nào dễ sắc đá, Tình yêu thương yêu đáp eloa. Mà mong muốn mờ không biết trò nào. Đã mứt nhắc nhủ hào. Có một ròng xơ dừa thuở đầu.
Em nằm đợi dạt sâu. Muôn không trời đã màn văn trong đạt. Đến đạm, đâm lợn rò ràng. Nhưng giữa ngoi chồi, chẳng mấy.
Có phải rằng em mềm mại trăng trong Hóa thân thành hình lam ngại trắng? Cái bình, rung rinh, thoáng màng. Điềm đạm vắng, lặng như pha? Hay em mỏng áo, vương chao dời? Ngay hôm nay bước tiếp quang đường dài?
Tên đơn côi lại thêm em gái Là mong chờ em khong-trợc-tôi-gai. Người xác còn cần theo chỉ viết lên. Ô! Chỉ lịch có một mình riêng!