Giúp mik với :(( ----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- ``` "Thi ca có một đặc tính kì lạ. Nó trá lại chữ cái tươi mát trình bạch ban đầu. Những từ màu nhát nhát, bạc màu nhất mà chúng ta đã nói cạn, nói đến cùng, đã mất sạch tính hình tượng đối với ta, còn lại chẳng khác gì một cái vỏ tủ, nhưng từ ấy trong thi ca lại sáng lấp lánh, lại kêu gọi và tỏa hương!" (K. Pauxtôpxki, trích "Bóng hồng vàng và bình minh mua", NXB Văn học, tr224)
Em hiểu ý kiến trên như thế nào? Làm rõ cách hiểu của em qua bài thơ sau:
HỎI ẨM Ở RƠM
Tôi gõ cửa ngôi nhà tranh nhỏ bé ven dòng chiêm Bà mẹ đón tôi trong gió đêm - Nhà mẹ hẹp nhưng còn mê chờ ngủ Mẹ chỉ phận nàng chiều chặn chà đủ Rồi mẹ ôm rơm lót ở tôi nằm
Rơm vàng bọc tôi như kén bọc tằm Tôi thao thức trong hương mật ong của ruộng Trong hỏi ẩm hon nhiều chân đêm Của những cộng rơm xo xác gầy gò
Hạt gạo nuôi hệt thấy chúng ta no Riêng cái ấm nồng nàn như lửa Cái mộc mạc lên hương của lúa Dẫu dễ chia cho tất cả mọi người.
(Bình Lục - một đêm lỡ đường Nguồn: Nguyễn Duy, Cát trắng, NXB Quân đội nhân dân, 1973) ```