----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- NGÀY XỬA CÓ MẸ (Trích)
Khi con biết đòi ăn Mẹ là người móm cho con muỗng cháo Khi con biết đòi ngũ bằng tiết táo Mẹ là người thức hất ru con Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc Mẹ đã thành hiền nhiên như trời - đất Như cuộc đời - không thể thiếu trong con Nếu có đi vòng quá đất tròn người mong con mời món văn không ai hơn mẹ Cái vòng tay mở ra từ tấm bế cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
... Mẹ! Có nghĩa là bắt đầu cho sự sống - Tình yêu - Hạnh phúc Mẹ! Có nghĩa là duy nhất Một bầu trời - một mặt đất - một vầng trăng Mẹ không sống đủ trăm năm Nhưng đã cho con đủ dâu cười, tiếng hát
(Thanh Nguyên, Ngày xưa có Mẹ, trích tập thơ Có khi nào nhớ?, NXB Văn nghệ, TP Hồ Chí Minh, 1987)
Thực hiện các yêu cầu: Câu 1 (0,5 điểm). Xác định nội dung văn bản.