Phân tích đoạn thơ sau:
“Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng.
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc.
đủ cho ta giật mình."
(Ánh trăng – Nguyễn Duy)
Đăng ký qua Facebook hoặc Google: