Chính tả: Nghe – viết
THĂM NHÀ BÁC
Anh dắt em vào cõi Bác xưaĐường xoài hoa trắng nắng đu đưaCó hồ nước lặng soi tăm cáCó bưởi, cam thơm, mát bóng dừa. (...)Nhà gác đơn sơ một góc vườnGỗ thường mộc mạc, chẳng mùi sơnGiường mây chiếu cói, dơn chăn gốiTủ nhỏ, vừa treo mấy áo sờn. (...)Con cá rô ơi, chớ có buồnChiều chiều Bác vẫn gọi rô luônDừa ơi, cứ nở hoa đơm tráiBác vẫn chăm tay tưới uots bồn.Ôi lòng Bác vậy, cứ thương taThương cuộc đời chung, thương cỏ hoaChỉ biết quên mình cho hết thảyNhý dòng sông chảy nặng phù sa.
(Tố Hữu)