Cao Bằng, rõ thật cao! Rồi dần bằng bằng xuống Đầu tiên là mận ngọt Đón mỗi ta dịu dàng. Rồi đến chị rất thương Rồi đến em rất thảo Ông lành như hạt gạo Bà hiển như suối trong. Còn núi non Cao Bằng Đo làm sao cho hết Như lòng yêu đất nước. Sâu sắc người Cao Bằng. | Đã dâng đến tận cùng Hết tầm cao Tổ quốc Lại lặng thầm trong suốt Như suối khuất rì rào. Bạn ơi có thấy đâu Cao Bằng xa xa ấy Vì ta mà giữ lấy Một dải dài biên cương. TRÚC THÔNG |