(Mỏng, lạnh, nhẹ) (tơ, xanh, xa) | Ngày ửng hồng sau màn sương gấm * Nắng dát vàng trên bãi cỏ non * Dịp cầu xa lồng bóng nước long lanh Đàn cò trắng giăng hàng bay phấp phơi. Đoàn Văn Cừ |
(sẫm, nhạt, toả) (lạnh, đẫm, sũng) | Tiếng mẹ gọi trong hoàng hôn khói * Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về Có con nghé trên lưng bùn ướt * Nghe xạc xào gió thổi những cau tre. Lưu Quang Vũ |
(xa, lòng, ruột) (đến, như, ra) | Con xót * , mẹ hái trái bưởi đào Con nhạt miệng, có canh tôm nấu khế Khoai nướng, ngô bung, ngọt lòng * thế Mỗi ban mai toả khói ấm trong nhà Bằng Việt |