Văn bản: Một li sữa
Hôm đó, Ke-ly bán hàng rong ở các khu nhà trong thị trấn. Quá trưa, bụng đói cồn cào, nhưng không còn tiền, cậu đành liều gõ cửa một căn nhà ven đường. Một cô bé ra mở cửa. Thay vì xin gì đó để ăn, cậu liền xin nước uống. Cô bé thấy cậu có vẻ đói bụng nên bưng ra một li sữa lớn. Cậu đưa hai tay nhận li sữa. Uống xong, cậu hỏi:
– Tôi nợ bạn bao nhiêu?
– Bạn không nợ gì tôi cả. Mẹ tôi dạy không nhận tiền khi làm điều tốt! – Cô bé mỉm cười thân thiện.
Ke-ly xúc động:
– Tôi cảm ơn bạn và mẹ bạn.
Rời căn nhà, cậu cảm thấy ấm áp, tự tin hơn. Cậu tiếp tục vừa bán hàng rong vừa đi học.
Nhiều năm sau, tại bệnh viện lớn nhất của thành phố có một cô gái bị bệnh hiểm nghèo vừa chuyển từ địa phương lên. Ke-ly được mời khám. Khi nhìn thấy địa chỉ của bệnh nhân, một tia sáng loé lên trong mắt anh. Anh đứng bật dậy đi đến phòng bệnh nhân và nhận ngay ra người đã giúp đỡ mình năm xưa.
Sau thời gian dài điều trị, cô gái khỏi bệnh. Trước khi tờ hoá đơn thanh toán viện phí được chuyển đến cô, bác sĩ Ke-ly đã viết gì đó vào góc phía dưới.
Cô gái lo sợ không dám mở ra vì nghĩ mình khó mà trả hết được số tiền này.
Cuối cùng cô can đảm nhìn, và chú ý đến dòng chữ được viết nhanh trên tờ hoá đơn:
| "Đã được trả đủ bằng một li sữa. Kí tên Tiến sĩ Hao-ớt Ke-ly" |
Cô gái thốt lên trong nước mắt:
– Cảm ơn ông!
Theo Hạt giống tâm hồn
Cô bé làm gì khi Ke-ly gõ cửa xin nước uống?