Văn bản: Hái trăng trên đỉnh núi
Tết Trung thu năm ấy mãi mãi lấp lánh trong tâm trí Xíu. Từ lúc đoàn từ thiện mới dựng rạp, Xíu đã chẳng chú tâm làm được việc gì. Đập tải ngô giữa ban ngày mà cũng thấy từng nhịp chày chấp chới ánh trăng. Đường xuống núi mọi khi Xíu đi nhanh lắm, thế nhưng tối hôm ấy ánh trăng rằm vằng vặc trên trời mà Xíu đi mãi vẫn chưa tới. Dưới chân núi, những con lân lấp lánh đã bắt đầu nhảy múa quanh đống lửa. Tiếng trống vang lên thúc giục, tiếng bạn bè đang hát mỗi lúc một lớn hơn.
Xíu chưa bao giờ được tận mắt xem múa lân nên lại càng háo hức. Em Dịu ngồi trên lưng Xíu luôn miệng hỏi: “Có bánh Trung thu hình con cá không chị ơi? Nó trắng muốt và thơm.”. Xíu gật đầu để em chịu ngồi yên trên lưng mình.
Xíu cùng em trai đi xem con chó được làm bằng tép bưởi, xem những chiếc bánh Trung thu được làm bằng rau câu. Đèn lồng thì đủ các hình con vật, được thắp lên lung linh bởi ánh nến phía bên trong, Xíu ngắm mãi không biết chán. Xíu và các bạn nắm tay nhau thành vòng tròn cùng cất tiếng hát.
Với Xíu, đó có lẽ là buổi tối cổ tích của tuổi thơ. Xíu sẽ không bao giờ quên được tiếng nhịp tim mình đập thình thịch trong lồng ngực vì vui. Lúc hai chị em leo núi về nhà, trăng rằm tròn vành vạnh, treo trên ngọn cây pơ lang giống hệt chiếc đèn lồng.
Dìu ngồi trên lưng Xíu đưa tay lên cao bảo: “Em sắp hái được trăng rồi này. Chị cố lên đi! Cố lên đi!”. Xíu cũng ước hái được trăng. Nó tin rằng, vầng trăng đêm rằm sẽ mang đến cho hai chị em nó những người bạn nhỏ và biết bao câu chuyện cổ tích của tuổi thơ.
(Vũ Thị Huyền Trang)
Những chi tiết nào cho thấy Xíu rất mong chờ đêm Trung thu?