----- Nội dung ảnh ----- **NGÀY XƯA CÓ MẸ** (Trích) Khi con biết đợi ăn Mẹ là người mẹ cho con muống chào Khi con biết đòi ngũi bấm tiết tấu Mẹ là người thức hất ru con Bầu trời trong mắt con ngày một xanh biếc là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc Mẹ đã thành hiền như trái tim con Như cuộc đời - không thể thiếu con Nếu có ai vong quá đắt tròn người mong con mỗi mòn vằn hơn Cái vòng tay mà ra từ tâm bể cứ rộng dần theo con để lớn lên ... Me! Có nghĩa là bắt đầu cho sự sống - Tình yêu - Hạnh phúc Me! Có nghĩa là duy nhất Một bầu trời - một mặt đất - một vầng trăng Mẹ không sống đi trầm mặc Nhưng đã cho con đa nều cười, tiếng hát (Thanh Nguyên, Ngày xưa có Mẹ, trích tập thơ Có khi nào nhớ?, NXB Văn nghệ. TP Hồ Chí Minh, 1987)
**Thực hiện các yêu cầu:** Câu 1 (0,5 điểm). Xác định thể thơ của văn bản. Câu 2 (1,0 điểm). Ghi lại những khác biệt nào hình ảnh người mẹ mà tác giả sử dụng trong sâu trong thơ đầu. Qua những từ ngữ đó, người mẹ hiện lên thế nào trong kỷ niệm của nhân vật người? Câu 3 (0,5 điểm). Em hiểu thế nào về hình ảnh bầu trời trong mắt con nhiều hơn? Câu 4 (1,0 điểm). Việc tác giả so sánh mẹ như thế nào, nhờ cúi đòi - không đòi có mang lại hiệu quả nghệ thuật gì? Câu 5 (1,0 điểm). Những trông nhĩ phục sinh hồi hai hình ảnh gia đình là hình ảnh thí thiếu rung? Kết thúc, em là cảm nhận riêng của mình dành kết?